Cao Bằng đeo một chiếc cặp sách màu đỏ, từ trong túi quần móc ra một chiếc thẻ ra vào, “Đinh.”Cửa sắt có chút cũ nát bị đẩy ra, phát ra âm thanh kẽo kẹt, bước lên trên chiếc cầu thang có chút cổ xưa, trên mặt đất còn chồng chất một ít rác rưởi, cũng may ở đây không có bất luận mùi vị kỳ quái gì.Dưới ánh đèn mờ nhạt là bóng dáng của Cao Bằng, Cao Bằng cúi đầu, ánh mắt hơi liếc qua mặt đất một chút, ở đó có một cái bóng đen nhánh dữ tợn đang không ngừng di chuyển qua lại trên mặt đất.Cao Bằng nhíu chặt lông mày ngẩng đầu lên, chỉ nhìn thấy một con nhện to bằng cối xay đang chiếm cứ ở bên cạnh đèn tầng, đôi mắt màu đỏ tươi không ngừng lập loè cùng với mạng nhện màu xám trắng dày đặc trên nóc cầu thang.Cao Bằng thở dài,- Con nhện nhỏ bà Trần nuôi trong nhà lại trộm chạy ra ngoài rồi, lần này hình như là lần thứ bảy trong tháng đi.Sớm đã thành thói quen nên Cao Bằng nhắm mắt làm ngơ, trực tiếp bước trên bậc thang để lên lầu ……Chỉ để lại âm thanh bò sột xoạt trên trần nhà của con nhện ở phía sau. Bước chân của Cao Bằng hơi dừng giống như nghĩ tới cái gì, sau đó hơi có chút chần chờ quay đầu lại nhìn thoáng con nhện to lớn màu xám trắng đang bò tán loạn qua lại ở trên nóc kia.- Đây... Hình như là Hôi Bàn Vằn Chu? Nhớ rằng giáo viên đã từng nói qua... Thứ này hình như rất ôn hòa?Chớp chớp đôi mắt, chần chờ một lát, Cao Bằng gỡ cặp sách xuống rồi từ trong đó lấy ra một tờ giấy trắng, tùy ý đem nó vo thành một cục giấy, sau đó lại lấy ra một cái bật lửa từ trong túi.Mím môi một cái, Cao Bằng có chút do dự, dù Hôi Bàn Vằn Chu ôn hòa như thế nào đi nữa thì cũng là sủng vật nhà bà Trần ở trên lầu nuôi dưỡng...... Không đúng! Trọng điểm không phải cái này!Dù ôn hòa như thế nào đi nữa thì đây cũng là một con quái vật cấp bình thường! Đặt tại trước khi địa cầu dị biến thì đây chính là kẻ săn mồi đỉnh cấp có thể chém giết cùng sư tử hổ báo!Nếu mà chọc giận con quái vật này, lại ở bên trong không gian kín của cầu thang thì chính mình sẽ giống như một con dê đợi làm thịt, hoàn toàn không có cách nào chạy chốn.Thở dài một hơi, Cao Bằng lắc lắc đầu rồi xoay người tiếp tục lên lầu.Đột nhiên hắn dùng chiếc bật trong tay đốt cục giấy sau đó lấy tốc độ sét đánh không kịp bưng tai ném một cái về nóc cầu thang ở phía sau, sau đó mở cửa một đường chạy như điên.- Mình nhớ thầy Trương đã nói qua gia hỏa này tính cách rất dịu ngoan.- Chít!Phía sau đột nhiên truyền đến một tiếng kêu sắc nhọn táo bạo, Cao Bằng chạy nhanh lên lầu sau đó xoay người liếc mắt nhìn về phía sau.Chỉ thấy Hôi Bàn Vằn Chu ngã xuống khỏi nóc cầu thang phát ra một tiếng bịch, tám chiếc móng vuốt cuống quít quơ loạn khắp nơi rồi nhanh chóng bò lên trên một vách tường khác, mà ở địa phương ngược lại với nơi Hôi Bàn Vằn Chu đang bò có một cục giấy đang dần dần tắt rơi ở nơi đó.Ánh mắt của Cao Bằng sáng lên, đáy lòng thì nhảy lên thình thịch, con Hôi Bàn Vằn Chu này thật sự sợ lửa!Cmn! Đồ vật xuất hiện trong đầu của mình không phải ảo giác!Giờ phút này, Cao Bằng chỉ cảm thấy mình giống như một người đàn ông của gió vậy, một đường chạy như điên lên lầu, phía sau còn truyền đến tiếng kêu rất táo bạo của Hôi Bàn Vằn Chu.- Trời ơi, thầy Trương lừa gạt mình rồi, ai nói đồ chơi này rất dịu ngoan chứ!Lúc này đầu óc của Cao Bằng chuyển động nhanh chóng, nhưng dưới chân lại không dám có chút tạm dừng nào, loại quái vật đang bị chọc giận như thế này cũng không phải là chuyện đùa, nếu mà bị đuổi kịp thì không cẩn thận sẽ có kết cục đầu phá ruột bay a.Phải biết rằng đây chính là quái vật Dị Thứ Nguyên! Tại lúc địa cầu dị biến sơ kỳ, những quái vật này trong tay lây dính rất nhiều tánh mạng loại người, dù có ôn hòa như thế nào đi nữa thì cũng không thể thay đổi được sự thật bọn chúng là quái vật.Âm thanh phía sau càng ngày càng gần, Cao Bằng thậm chí có thể nghe rõ ràng tiếng va chạm rất nhỏ khi Hôi Bàn Vằn Chu nhảy lên ở cầu thang, nó giống như tiếng của từng đoạn ống thép đánh lên mặt đất.Còn có một lầu nữa là đến nhà của mình!Gần!Hai mắt của Hôi Bàn Vằn Chu huyết hồng, cái miệng dữ tợn lúc đóng lúc mở, những chiếc chân nhện mạnh mẽ hữu lực giống như lò xo cong xuống phía dưới rồi sau đó bỗng nhiên bắn lên phía trước! Mỗi một lần nhảy lên đều có thể nhảy xa đến bốn năm bậc cầu thang.Khoảng cách càng ngày càng gần......- Hí!Một âm thanh tràn ngập phẫn nộ trầm thấp mang theo bá đạo xuyên thấu vách tường rắn chắc truyền khắp không gian của cầu thang, thanh âm kia vừa trầm thấp mà lại uy nghiêm.Hôi Bàn Vằn Chu vừa mới cong chân nhện liền nháy mắt cứng đờ,Nó căng thẳng đứng yên tại chỗ không động đậy, đôi mắt màu đỏ tươi không ngừng lập loè, trong miệng liên tiếp phát ra tiếng kêu chi chi.Nhưng mà con quái vật phát ra âm thanh phía trước kia không còn lên tiếng nữa.Hôi Bàn Vằn Chu chần chờ một lát, đôi mắt đỏ kia không ngừng lập loè, sau đó nhấc chân hướng về phía trước tiến bước.- Hí!Phảng phất như đã chịu đến khiêu khích nên tiếng kêu này so với lúc trước càng thêm phẫn nộ!- Chi chi chi chi ~Hôi Bàn Vằn