- Đại Tử! Mau ra đây, vừa rồi là mày phải không!Trở lại phòng ngủ, Cao Bằng có chút hưng phấn la lớn.Nghe được tiếng của chủ nhân, Đại Tử trong miệng của Cao Bằng đang hết sức uể oải nằm sấp tại chỗ, sau đó dưới sự thúc giục liên tục của Cao Bằng mới chậm chạp bò ra từ dưới ghế sô pha.Chiếc vỏ ngoài màu tím đậm dưới sự chiếu rọi ánh đèn phát ra sắc thái vừa thâm trầm lại mê ly, những chiếc đốt chân màu vàng nhạt ma sát trên sàn nhà làm phát ra tiếng vang thanh thúy, giống như những âm thanh khi ngón tay gõ lên mặt bàn.Tử Bối Hoàng Trảo Ngô, đây là giống loài của Đại Tử trong miệng Cao Bằng.Bởi vì thể tích rất lớn, hơn nữa toàn thân nhìn qua thì giống như là một con rết màu tím… Được rồi, bản thân nó chính là phiên bản được phóng to của một con rết.Con Tử Bối Hoàng Trảo Ngô này là sủng vật duy nhất mà cha mẹ để lại cho hắn.Cao Bằng đến bây giờ vẫn còn nhớ rõ, Đại Tử được cha mẹ mang về vào ngày dị biến thứ ba trên Trái đất, khi đó Đại Tử còn chưa có thể tích khổng lồ như bây giờ, chiều dài cũng chỉ bằng chiếc đũa.Hơn nữa giáp xác trên lưng Đại Tử khi đó cũng là màu tím, còn có lốm đốm màu hồng nhạt phân bố trong nó nữa, nhìn qua thì cũng có chút đáng yêu.Cao Bằng hơi lắc đầu xua tan loại ý nghĩ cổ quái này đi, sau đó cúi đầu nhìn Đại Tử bây giờ.Cả người dài chừng hai mét, chiều rộng bằng một bàn tay, phần đầu có một đôi hàm dữ tợn đang không ngừng đóng mở, hoàn toàn không liên quan gì với từ ‘đáng yêu’ kia cả, coi như cho nó đi ra ngoài vào ban ngày thì cũng có thể dọa khóc mấy bà cụ.Con mắt đen kịt của nó hoàn toàn dùng để trang trí, Cao Bằng biết thị lực của Đại Tử rất kém, hành động hằng ngày đều là dựa vào cặp râu màu tím sậm liên tục lắc lư trên đỉnh đầu kia.Cặp râu này có thể phân biệt rõ được nhiệt độ, còn có thể phân biệt được sự cộng hưởng của âm thanh.Tuy rằng bề ngoài của Đại Tử nhìn qua thì rất dữ tợn, thế nhưng Cao Bằng không có bất kỳ sự sợ hãi nào, dù sao chính mình cũng nhìn tên to xác này từ từ lớn lên, lại còn ở cùng hắn dưới một mái nhà suốt ba năm, càng quan trọng hơn nữa là… đây là sủng vật cuối cùng mà cha mẹ để lại cho hắn.- Đại Tử, vừa rồi là mày dọa con nhện kia chạy mất phải không?Cao Bằng ngồi xổm xuống, tò mò sờ sờ vỏ ngoài cứng rắn màu tím lạnh lẽo trên đỉnh đầu của Đại Tử.Cảm giác thực lạnh lẽo, giống như chạm phải một khối kim loại lạnh như băng.Đại Tử không trả lời hắn, hai chiếc râu màu tím sẫm trên đỉnh đầu vẫn hơi đong đưa như cũ, nhưng Cao Bằng cũng không để bụng, trí lực của Đại Tử không cao, đoán chừng chỉ tương đương với trí lực của một đứa trẻ hai ba tuổi.Nó hoàn toàn không thể nghe hiểu một số lời nói phức tạp, nhưng vẫn có thể hiểu được vài câu mệnh lệnh đơn giản, chẳng hạn như ‘cắn nó’, hay như ‘giả chết’, hay là ‘xoay ba vòng’.Tuy rằng Đại Tử không có trả lời hắn, nhưng Cao Bằng biết, tiếng ‘hí’ tràn đầy phẫn nộ lúc trước chính là do Đại Tử phát ra, bởi vì cùng sống với nhau nhiều năm cho nên hắn hết sức quen thuộc đối với thanh âm của Đại Tử.Ý thức của quái vật đối với lãnh địa của mình đều rất mãnh liệt, mặc dù Đại Tử rất ôn hòa, nhưng trong kiến thức mà thầy đã dạy, Tử Bối Hoàng Trảo Ngô chính là một loại quái vật cực kỳ hung mãnh tàn bạo.Nghĩ đến đây thì Cao Bằng vỗ vỗ đầu mình, thầy Trương sẽ không lừa gạt mình nữa chứ! Cao Bằng có chút hơi nghi ngờ.Đại Tử nhìn qua thì thấy rất ôn hòa mà! Hắn cúi đầu nhìn về phía Đại Tử đang nằm ở bên chân mình, sau đó nhẹ nhàng kéo kéo hai chiếc râu màu tím sẫm của nó, cảm thấy có chút co dãn giống như hai chiếc lò xo làm bằng nhựa dẻo.Con mắt đen kịt của Đại Tử xoay tròn nhìn thoáng qua Cao Bằng, sau đó lại tiếp tục uể oải nằm sấp xuống, nó cảm thấy người chủ nhân này thật là nhàm chán.Nhìn tên to xác này lười nhác như vậy, Cao Bằng rất khó tin tưởng nó là một loại quái vật hung mãnh tàn bạo.Nhìn Đại Tử nằm dưới chân, Cao Bằng hơi do dự một chút sau đó ngưng thần nhìn về phía nó.Khi Cao Bằng ngưng mắt nhìn vào Đại Tử thì một khung số liệu mà chỉ bản thân Cao Bằng mới có thể thấy hiện lên trước mắt hắn.【Tên quái vật】: Tử Bối Hoàng Trảo Ngô【Cấp bậc quái vật】: Cấp 5【Phẩm chất quái vật】: Phổ thông【Thuộc tính quái vật】: Hệ âm / Hệ độc【Trạng thái quái vật】: Khỏe mạnh (sung sướng)【Nhược điểm quái vật】: Hệ Lôi【Nhu cầu tấn chức phẩm chất Tinh nhuệ】: Tinh Hạch của quái vật Lôi hệ trên cấp 10 (không bao gồm cấp 10), một cân (0,5 kg) Lôi Phách Mộc trăm năm, mười cây Âm Sinh Thảo (trình tự sử dụng:…..)Cao Bằng có chút sững sờ, trong khoảng thời gian trước, sau khi hắn trải qua sinh nhật mười tám tuổi thì bản thân liền không hiểu ra sao đạt được năng lực này. Nó giúp nhìn thấy một ít thuộc tính của quái vật, ví dụ như cái khung thuộc tính trước mắt này.Mỗi một khung thuộc tính của quái vật đều có chỗ khác nhau, chẳng hạn như của con nhện nhỏ của nhà bà Trần kia.【Tên quái vật】: Hôi Bàn Vằn Chu【Cấp bậc quái vật】: Cấp 3【Phẩm chất quái vật】: Phổ thông【Thuộc tính quái vật】: Hệ Mộc【Trạng thái quái vật】: Khỏe mạnh (sung sướng)【Nhược điểm quái vật】: Hệ Hỏa【Nhu cầu tấn chức phẩm chất Tinh nhuệ】:…..Việc Cao Bằng tìm đường chết lúc trước cũng là bởi vì hắn nghĩ đến dùng cục giấy bị đốt cháy cũng xem như là công kích bằng lửa, tất cả là vì thăm dò tính chân thật của năng lực này. Bởi thế hắn liền chơi một trận kích thích, cũng không bởi vì cái gì khác mà thật sự là do hắn không nhịn được.....Đợi chút, trạng thái quái vật là sung sướng? Thế nên con nhện nhỏ kia cũng không để ý đến việc chính mình chuồn mất? Giống như nó còn chơi đùa đến mức rất vui vẻ ha! Sắc mặt Cao Bằng đen lại.Về phần vì sao không lấy Đại Tử nhà mình làm thí nghiệm, một là bởi vì không nỡ, hai là bởi vì công kích có thuộc tính Lôi rất khó tìm, trừ khi hắn phải kéo đứt