"Mau mau, chèn quảng cáo vào." Đằng Hải Ninh trực tiếp nhanh chóng phân phó, khán giả đang canh giữ bên phòng phát sóng trực tiếp đang xem hăng say không ngờ lại biến thành quảng cáo, tức đến muốn chửi người.
Cũng may bọn họ đều nghe thấy người Hà Lộ Lộ lựa chọn là Hà Tiểu Bắc, vậy trận đấu này là Hà Tiểu Bắc thắng.
Hậu trường bên kia Lương Vệ có chút nghi hoặc: "Có phải nói sai hay không?"
Đằng Hải Ninh đen xì mặt khẩn phân phó: "Mau hỏi xem tại sao lại vậy, mặc kệ thế nào sau khi quảng cáo kết thúc cần phải bắt cô ta sửa lại, liền nói vừa rồi nói sai."
Như vậy tuy có chút khôi hài, vẫn còn hơn để Hà Tiểu Bắc trực tiếp thăng cấp.
Lương Vệ chạy nhanh cầm mic hậu trường gọi qua.
Kết quả bên kia lại không có chút phản ứng nào, cư nhiên còn tháo cả tai nghe trên tai xuống.
"Phản rồi phản rồi, đúng là phản rồi.
Hà Lộ Lộ có ý gì vậy? Không phải cô ta cho rằng bản thân xuất đạo một năm liền phát hỏa liền biến thành thiên hậu đấy chứ? Mau đi liên hệ với người đại diện của cô ta hỏi xem rốt cục dạy nghệ sĩ bên dưới thế nào?"
Dù thế nào Đằng Hải Ninh cũng không dự đoán được Hà Lộ Lộ sẽ bỏ phiếu cho Hà Tiểu Bắc, kết quả đã định sẵn đều ngâm nước nóng.
Mặt khác Đằng Hải Ninh sai nhân viên đi tìm Hà Lộ Lộ, giáp mặt hỏi xem rốt cục cô muốn làm gì.
Không lâu sau nhân viên công tác liền chạy về trả lời Đằng Hải Ninh: "Hà Lộ Lộ lão sư nói, nếu cô ta là huấn luyện viên, cô ta liền có quyền bỏ phiếu cho ai."
Đằng Hải Ninh nghe được lời này, thiếu chút nữa tức đến nổ mũi.
Lương Vệ cũng không ngờ vào thời điểm mấu chốc, Hà Lộ Lộ lại phản bội: "Đạo diễn Đằng, vậy bây giờ phải làm sao?" Nếu Hà Lộ Lộ phản bội rồi, vậy trận đấu giữa Thời Phi và Trang Tân Nhiên có lẽ cũng sẽ xảy ra chuyện.
Hà Lộ Lộ không muốn lăn lộn trong giới nữa sao? Vì một tuyển thủ đắc tội chương trình và truyền thông Thiên Tinh như vậy có lợi gì?
Đang trong phát sóng trực tiếp, cho dù Đằng Hải Ninh có tức giận hơn nữa, cũng chỉ có thể đi bước nào hay bước nấy, sau lại xử lý Hà Lộ Lộ.
Trên sân khấu, sau khi chèn quảng cáo, Sở Dược Phi bên kia trực tiếp đóng mic quay đầu hỏi Hà Lộ Lộ: "Hà Lộ Lộ cô có ý gì vậy?"
Hà Lộ Lộ: "Không biết Sở lão sư nói tới chuyện gì?"
Sở Dược Phi: "Cô đừng hối hận về lựa chọn ngày hôm nay là được."
Bởi vì tắt mic, cho nên hai người đối thoại không bị những khán giả phía sau nghe được.
Giang Dục mấp máy môi, nhìn thấy vẻ mặt giống như ăn phải shit của Sở Dược Phi, cố nén ý cười, bàn tay đặt trên bàn hướng về phía Hà Lộ Lộ dựng một ngón tay cái.
Mà Hà Lộ Lộ lúc này có chút run tay, cô rất rõ cái phiếu này của mình đã chống lại Sở Dược Phi lão sư, cùng toàn bộ chương trình và truyền thông Thiên Tinh.
Nghĩ tới lời hứa hẹn của người nọ với cô, cô cảm thấy đáng giá.
Màn trình diễn của Hà Tiểu Bắc kết thúc, tới trận thi đấu tiếp theo là Thời Phi PK Trang Tân Nhiên.
Thời Phi biết rõ chương trình sẽ không cho cậu quá nhiều thời gian thay trang phục, thừa dịp quảng cáo nhanh chóng đi tới phòng hóa trang, trực tiếp cởi ra y phục màu đỏ bên ngoài, liền lộ ra y phục thường bên trong, gỡ quan ngọc trên đầu xuống, nhanh chóng lấy nước tẩy trang tẩy trang, lại trang điểm chắc chắn không kịp.
Cậu tùy tiện xoa xoa tóc, rồi trực tiếp mặt mộc lên sân khấu.
Thời Phi cầm micro nói với mọi người: "Hôm nay tôi mang tới cho mọi người một ca khúc của Vu Nhất Chu lão sư《 Ngày mai đen tối》, tôi cảm thấy rất phù hợp với tâm cảnh của tôi hiện tại."
《 Ngày mai đen tối》là một bài hát tràn ngập ca từ đối đầu với thế giới, năm đó ca sĩ Vu Nhất Chu bị người hãm hại, đã sáng tác bài hát này trong giai đoạn đen tối nhất cuộc đời, một bài hát khiến hắn trở về đỉnh cao, còn thuận tiện tẩy trắng.
Cho dù sau đó Vu Nhất Chu lại lần nữa phát hỏa, lại ra rất nhiều tác phẩm âm nhạc, nhưng hắn từng nói, 《 Ngày mai đen tối》 là tác phẩm âm nhạc mà hắn yêu thích nhất.
Có rất nhiều yếu tố âm nhạc được lồng ghép bên trong bài hát này, không có kỹ năng ca hát vững chắc rất khó nắm giữ được bài hát.
Rất nhiều người đều thắc măc Thời Phi có thể hát tốt được bài hát này hay không?
[Thời Phi cư nhiên chọn một bài khó hát như vậy, tôi thừa nhận Thời Phi ca hát rất mạnh, nhưng 《 Ngày mai đen tối》có quá nhiều sự chuyển đổi, lúc cao lúc thấp, cậu ấy có thể hát được sao?]
[Điều khó nhất trong《 Ngày mai đen tối》là cảm xúc sau khi bị hãm hại chèn ép, khắp nơi cầu cứu không lối thoát, còn bị thế nhân hiểu lầm chửi rủa, mỗi một ngày giống như sống trong bóng tối, không chân chính trải qua, vĩnh viễn không hát ra được cảm xúc đó.]
[Đúng vậy, đây cũng là nguyên nhân khiến rất nhiều người không dám lựa chọn bài hát này, Thời Phi là sợ nhân khí quá cao muốn tự sát à?]
[là ai cho cậu ta dũng khí hát bài này, đừng để đến lúc đó bị cậu ta hát thành《 Ngày mai hạnh phúc》
[Thời nữ thần cậu tỉnh táo lại đi, bài dễ hát thì không chọn, vì sao lại chọn bài này, tôi còn muốn xem cậu thế vai hát giọng nữ một lần nữa mà.]
[Thời Phi Thời Phi tự do bay, Tiểu Phi Tưởng mãi mãi bên cạnh!!]
[Chỉ cần là Phi ca hát, ủng hộ vô điều kiện, đều thích nghe.]
[Fan Thời Phi cút đi, Thời Phi mày đừng làm ô nhục tác phẩm tâm huyết của Vu Nhất Chu lão sư, fan Cháo chúng tao không cho phép mày hát bài này.]
Mặc kệ mọi người suy đoán như thế nào, nên hát thì vẫn phải hát.
Âm nhạc vang lên, Thời Phi vốn đang còn cười tủm tỉm lập tức thay đổi khí chất, bài hát này vô cùng u ám, giai điệu đầu tiên tràn ngập áp lực bi thương.
Thời Phi khép hờ đôi mắt bắt đầu nghiêm túc biểu diễn, khác với suy nghĩ của mọi người, tiếng ca của cậu tràn đầy u uất, mọi người giống như nhìn thấy Thời Phi dùng tiếng ca bện cho mọi người một tấm lưới màu đen.
Tất cả người nghe đều bị mắc kẹt trong đó, mọi người muốn thoát ra lại không thoát được, bốn phía đều là màu đen không một tia ánh sáng, mặc kệ có cố gắng thế nào cũng không nhìn thấy bình minh và ánh sáng.
Trong giọng hát lộ ra sự tuyệt vọng tới tận tâm hồn, đánh sâu vào thần kinh người nghe.
[Vì sao ta nghe xong Thời Phi hát, đột nhiên sinh ra một cảm giác tuyệt vọng vô biên như vậy, Thời Phi đã trải qua những việc gì mới có thể hát ra tình cảm như vậy?]
[Tôi là fan Cháo, nhưng không thể không thừa nhận, Thời Phi không bôi nhọ ca khúc của Vu Nhất Chu lão sư, cậu ấy hát rất hay.]
[Tôi có chút muốn nghe chuyện xưa của Thời Phi, người không có chuyện xưa sẽ không hát được như vậy, hốc mắt của tôi ướt rồi.]
[Hốc mắt ta cũng ướt, Thời Phi có độc, một thân nữ trang khiến quần ta ướt, bài hát này lại khiến hốc mắt ta ướt, chẳng lẽ ta phải ướt hết cả người sao.]
[Lầu trên lái xe con, đã báo cáo.]
[Phi ca, anh có chuyện gì khó xử thì cứ nói cho Tiểu Phi Tượng bọn em biết, Tiểu Phi Tượng vĩnh viễn là hậu phương kiên cố của anh, đừng chịu đựng hu hu hu hu.....]
[Tôi không muốn nói chuyện, tôi bây giờ chỉ muốn khóc, trước mắt tôi một mảnh mơ hồ, 555555....]
Khán giả ở hiện trường cũng bị cảm nhiễm, càng ngày càng nhiều người đỏ mắt, nhỏ giọng nức nở.
Tiếng cổ vũ không còn, ngược lại là tiếng khóc càng ngày càng to.
Bài hát này chuyển âm rất nhiều, hết đợt này đến đợt khác, đầy nhịp điệu, có khi cao có khi thấp, khiến người đột nhiên không kịp đề phòng.
Khi khán giả nghe đến đoạn nhẹ nhàng, căn bản không nghĩ tới âm điệu cao vút phía sau, thế cho nên khi nghe tới nốt cao, sẽ cảm thấy vô cùng kinh ngạc.
Đây là chỗ độc đáo cuốn hút của bài hát này.
Thời Phi thể hiện bài hát vô cùng tuyệt vời, khi nốt thấp cậu đem thanh âm ép tới vô cùng thấp, dịu dàng giống như gió nhẹ thổi qua hai má, rồi lại lộ ra sự bất lực của ác ma, nốt cao lại làm càn thét lớn, rồi lại như dã thú cầu xin sự sống trong khốn cảnh, cầu xin thế giới này có thể buông tha cho mình.
Đằng Hải Ninh cũng rất bất ngờ, lúc trước khi nhận được danh sách bài hát tuyển thủ muốn biểu diễn, gã nhìn thấy Thời Phi muốn hát bài này, không lo lắng gì liền đồng ý.
Bởi vì gã biết bài hát này khó hát như thế nào, đến giờ chưa có mấy người dám hát bài hát này, sự tuyệt vọng sâu sắc trong bài hát không phải người bình thường có thể biểu hiện ra được.
Gã cho rằng Thời Phi lựa chọn bài hát này, là muốn bày tỏ sự phản kháng của mình với chương trình, không ngờ cậu thật sự có thể hát tốt được bài hát này như vậy.
Khả năng ca hát trời cho, còn có thể thế vai hát