Trang Tân Nhiên nắm chặt micro, áp xuống cảm giác khẩn trương Thời Phi mang tới khi hát, không ngừng thôi miên bản thân phải chuyên tâm, đây là cơ hội duy nhất của y.
Đại khái là thôi miên thực sự có tác dụng, cảm giác khẩn trương của Trang Tân Nhiên chậm rãi biến mất, bắt đầu hòa nhập vào âm nhạc.
《 Không muốn 》 là một bài hát rất hay, lời ca thể hiện hoài bão của một chàng trai ở phương xa vì nước vì gia đình, nửa đoạn đầu rất hào hùng và tráng lệ, gợi lên nhiệt huyết con người, giống như có thể nhìn thấy mười vạn binh mã lao nhanh trước mặt.
Tới đoạn sau giai điệu giảm dần, chàng trai bận rộn cả đời cho tới lúc về già, kết cục lại là thê lương, không có vợ con, sống cô độc cả quãng đời còn lại, hắn đạt được danh tiếng lại không có tình thân, bằng một bài hát xem hết cả một đời người.
Ca từ cũng rất hay, điều này khiến rất nhiều người kinh ngạc, dù sao Trang Tân Nhiên là tuyển thủ vòng đấu sắc đẹp, mọi người đều cho rằng người lựa chọn vòng đấu sắc đẹp thực lực sẽ không ra gì, chủ yếu dựa mặt để nổi, kết quả vương giả của vòng đấu sắc đẹp hết người này đến người khác xuất hiện.
Có một yêu nghiệt như Thời Phi còn chưa đủ, bây giờ lại còn xuất hiện một cao thủ sáng tác như Trang Tân Nhiên?
[Trước kia tôi thật sự coi thường Trang Tân Nhiên, không ngờ cậu ấy có thiên phú sáng tác như vậy, bài hát này thật sự quá hay.]
[Bị cậu ấy gom fan, Trang Tân Nhiên có lẽ nên chọn vòng đấu sáng tác, bên đó mới nơi có thể khiến cậu ấy tỏa sáng.]
[Tôi nghe mà cảm thấy tràn đầy nhiệt huyết, tới đi, có ai muốn làm một trận với tôi không?]
[Lời bài hát quá cmn hay, êm tai muốn khóc.]
[Tôi quyết định đóng bình luận để thưởng thức bài hát này của Trang Tân Nhiên mới được.]
Thời Phi ngồi dưới sân khấu, hai chân ưu nhã vắt chéo, nghe Trang Tân Nhiên hát, khóe miệng mang theo một nụ cười không rõ.
Đằng Hải Ninh cảm thấy buổi phát sóng trực tiếp hôm nay không có việc gì khiến gã hài lòng, huyết áp của gã không 300 thì cũng 250.
Nhưng nhìn thấy rating cao, đau cũng vui sướng.
Lúc này nhìn thấy Trang Tân Nhiên biểu hiện, cuối cùng cũng nở nụ cười, cầm lấy trà táo đỏ bên cạnh uống một ngụm, nói: "Trang Tân Nhiên này đúng là khiến tôi bất ngờ, năng lực ca hát của cậu ta trong đám người này cũng coi như xuất chúng, không ngờ khả năng sáng tác cũng không kém."
Lương Vệ cũng gật đầu nói: "Đúng vậy, bài hát 《 Không muốn 》này có hàm kim lượng rất cao, tôi cảm thấy nếu đăng lên bảng xếp hạng âm nhạc Chim Cánh Cụt, vọt vào top 10 thậm chí top 5 cũng có thể."
Đằng Hải Ninh nói: "Đúng rồi, cậu ta đã ký hợp đồng với truyền thông Thiên Tinh chưa?"
Lương Vệ: "Rồi ạ."
Đằng Hải Ninh nói: "Cậu đi hỏi ý tứ tổng giám đốc Ngô bên kia một chút xem, xem có muốn trọng điểm bồi dưỡng Trang Tân Nhiên này hay không, tôi cảm thấy chỉ cần sau này cậu ta còn có thể tạo ra tác phẩm tốt như vậy, cho dù không chất lượng bằng Không Muốn, kém một chút cũng được.
Có thể nâng câu ta lên vị trí quán quân, đương nhiên việc này phải bàn bạc với tổng giám đốc Ngô bên kia."
Dù sao sau khi ký hợp đồng người phải làm việc cho truyền thông Thiên Tinh.
"Đạo diễn Đằng, bây giờ tôi lại lo lắng chỗ huấn luyện viên, chẳng may Hà Lộ Lộ lại không làm theo những việc đã thương lượng từ trước thì phải làm sao?" Lương Vệ nói ra lo lắng của mình.
"Hừ, lát nữa anh đi thông báo cho Hà Lộ Lộ, nếu cô ta còn muốn lăn lộn tiếp trong cái giới này, thì đừng giở trò, nếu không cô ta có thể thử xem cảm giác bị đóng băng." Thật sự cho rằng nổi tiếng là có thể tùy hứng, giới giải trí không đơn giản như trong tưởng tượng đâu, chương trình có thể nâng ngươi lên, cũng có thể hạ ngươi xuống.
Vừa lúc này Trang Tân Nhiên đã hát xong, tiếng vỗ tay vang lên thật lớn, trong khán phòng fan không ngừng cổ vũ, y thở phào nhẹ nhõm một hơi, may mà không bị Thời Phi ảnh hưởng, bản thân tự cảm thấy mình hát khá tốt, phát huy vượt xa ngày thường.
Lục Bằng lên sân khấu cầm micro nói: "Sân khấu này thật sự đã cho tôi quá nhiều niềm vui bất ngờ, màn trình diễn của Trang Tân Nhiên hôm nay cũng khiến tôi ngạc nhiên.
Nếu tôi là huấn luyện viên, có lẽ lúc này trong lòng đang hết sức rối rắm."
Sở Dược Phi đứng lên, trên mặt mang theo kích động khó kìm nén, gã là nhạc sĩ sáng tác nhạc, đương nhiên khá thích những người có khả năng sáng tác mạnh.
Bài hát này của Trang Tân Nhiên có thể nói là hoàn mỹ, rất khó tưởng tượng tuổi còn nhỏ đã có tài năng viết ra ca khúc như vậy.
"Trước đây tôi từng nói Trang Tân Nhiên là một tuyển thủ rất có thiên phú, tôi cho rằng lần trước đã là kinh hỉ, không ngờ lần này mới thực sự là kinh hỉ.
Bài Không Muốn này của bạn có độ hoàn thành rất cao, thậm chí tôi cảm thấy có thể thành bài hát chủ đề của một đĩa nhạc bạch kim."
Mọi người ồ lên, một album cần phải đạt doanh số 1 triệu bản mới có thể được coi là đĩa nhạc bạch kim.
Thị trường đĩa nhạc hiện tại ế ẩm, mỗi năm có rất nhiều cuộc tuyển tú, biết hát không biết hát đều đi ra hát, chỉ cần đẹp là được, thị trường chỉ có như vậy, tăng nhiều cháo ít, muốn một bản album tiêu thụ được 1 triệu bản, là rất khó.
Những ca sĩ kỳ cựu có lượng fan đông đảo cũng không dám mở miệng nói như vậy, huống chi là Trang Tân Nhiên một ca sĩ chưa chính thức ra mắt.
Có thể tưởng tượng Sở Dược Phi đã ca ngợi Trang Tân Nhiên cao như thế nào.
"Cho nên một phiếu này tôi bầu cho Trang Tân Nhiên." Sở Dược Phi kích động trực tiếp bỏ phiếu cho Trang Tân Nhiên, không cả thèm đánh giá Thời Phi, cũng không biết do kích động nên quên hay là gì.
Khuôn mặt Trang Tân Nhiên rạng rỡ niềm vui, khom lưng cảm tạ.
Tiếp theo đến lượt Hà Lộ Lộ nhận xét, tai nghe của cô không ngừng truyền tới tiếng uy hiếp của Đằng Hải Ninh, khiến cô khó chịu thiếu chút nữa lại muốn tháo tai nghe xuống.
Hà Lộ Lộ nhìn hai người trên sân khấu, sau đó nói đơn giản: "Thời Phi ca hát thực sự rất cuốn hút, nghe bạn hát tôi hoàn toàn bị mang theo.
Nếu không phải Trang Tân Nhiên ngang trời giết ra một bài hát tự sáng tác chất lượng như vậy, tôi cảm thấy trận này bạn sẽ thắng.
Cho nên trận đấu này tôi chọn Trang Tân Nhiên, nhưng Trang Tân Nhiên, giọng hát của bạn còn cần phải cố gắng hơn nữa mới được."
Hà Lộ Lộ thật sự lấy âm nhạc tốt xấu để nhận xét.
"Vâng, về sau em sẽ cố gắng tăng thêm kỹ năng ca hát, cảm ơn Hà Lộ Lộ đã lựa chọn." Trang Tân Nhiên không khỏi mừng thầm trong lòng, ba vị huấn luyện viên có hai người đã chọn y, trận này y liền thắng dễ dàng.
Cuối cùng y đã có thể quang minh chính đại đánh bại Thời Phi trên sân khấu một lần, lúc trước vẫn luôn bị cậu ta ép trên mặt đất chà đạp, sắp bị ám ảnh tâm lý đến nơi.
Đằng Hải Ninh thấy Hà Lộ Lộ cuối cùng cũng lựa chọn Trang Tân Nhiên, trong lòng thở phào nhẹ nhõm một hơi, xem ra vẫn là biết đại cục.
Cuối cùng tới lượt Giang Dục bỏ phiếu, y cầm micro hỏi: "Tôi có một câu hỏi, muốn hỏi Trang Tân Nhiên, bài hát này thật sự là do cậu sáng tác sao?"
Đáy mắt Trang Tân Nhiên chợt lóe qua hoảng loạn, rồi lại nhanh chóng che giấu, trả lời chắc chắn: "Là em tự sáng tác."
Giang Dục nói: "Vậy tôi không còn vấn đề gì nữa, một phiếu này tôi cho Thời Phi.
Dù sao hai người bọn họ đều chọn cậu, phiếu này của tôi cũng không có tác dụng quyết định."
Lời nói có chút tức giận, những người khác đều không biết vì sao.
Nghe lời này của Giang Dục, chẳng lẽ bài hát này của Trang Tân Nhiên có vấn đề gì sao?
Lục Bằng nhanh chóng lên tiếng giảng hòa: "Như vậy chúc mừng Trang Tân Nhiên đã dành thắng lợi, lọt vào top 7 tuyển thủ mạnh nhất.
Trang Tân Nhiên, bạn có gì muốn nói không?"
Trang Tân Nhiên cầm micro, tâm trạng vui sướng khi chiến thắng đã vượt qua sự lo lắng khi y ăn cắp tác phẩm của người khác, mặt nở nụ cười, lúm đồng tiền bên má hơi hiện lên, nói: "Rất cảm ơn lời nhận xét của ba vị huấn luyện viên, em sẽ cải thiện và cố gắng không để các vị thất vọng."
Lục Bằng lại hỏi lại Thời Phi: "Thời Phi, lúc trước bạn vẫn luôn là người có nhân khí cao nhất, mấy trận đấu trước cũng đều lấy thành tích ấn tượng để thăng cấp, lần này lại bất ngờ thua Trang Tân Nhiên, bạn có điều gì muốn nói không?"
Thời Phi mang theo nụ cười ưu nhã nói: "Bài hát này đúng là một bài hát không tồi, nếu bài này thật sự do anh ta sáng tác, tôi thua không còn gì để nói.
Nhưng tôi nhớ bài này không phải tên《 Không muốn 》, mà tên là 《 Niệm Tưởng 》, tôi cũng không ngờ có người lại can đảm tới mức....."
Lời còn chưa nói hết, giọng của Thời Phi đã im bặt, cậu bị tắt mic.
Đằng Hải Ninh ở hậu trường vẫn luôn chú ý Thời Phi, đây là một kẻ chuyên môn gây tai họa, một khi thấy có gì đó không ổn liền tắt mic, lần đầu tiên phát sóng trực tiếp không thể hủy ở trong tay cậu ta được.
"Biết ngay thằng ranh này sẽ không an phận mà, may mà hai mắt tôi vẫn luôn nhìn chằm chằm cậu ta." Đằng Hải Ninh cầm lấy trà táo đỏ bên cạnh lại uống một ngụm, còn may gã không thả lỏng cảnh giác với Thời Phi.
Lại thấy Thời Phi rất là thản nhiên lấy một cái micro mini to bằng ngón tay trong túi ra nói: "Đối với một người sao chép, các vị sẽ không muốn tôi chúc phúc anh ta chứ."
Thời Phi nói khiến toàn trường tức khắc kinh ngạc, toàn trường ồ lên.
Sao chép?
Hai chữ này vô cùng nghiêm trọng, mặc kệ là ở ngành nào cũng vậy, một khi mang theo vết nhơ như vậy, chính là sỉ nhục cả đời.
Ý tứ của Thời Phi là bài hát Không Muốn của Trang Tân Nhiên sáng tác là sao chép sao?
[Lúc trước còn bị khả năng sáng tác của Trang Tân Nhiên cảm động, thì ra bài hát này là cậu ta sao chép.]
[Nói sao chép thì hơi sớm, không thể Thời Phi vừa mở miệng nói sao chép liền là sao chép được.]
[Nói không chừng là Thời Phi thua nên không cam lòng, nên mới nói dối như vậy?]
[Lầu trên bị ngốc à, loại phát sóng trực tiếp như này bôi nhọ Trang Tân Nhiên, không phải rất dễ vạch trần sao? Thời Phi nói như vậy chắc chắn có chứng cớ trong tay.]
[Tôi cảm thấy việc này có mờ ám, mấy trận đấu trước chưa từng nghe qua Trang Tân Nhiên biết sáng tác, đột nhiên trận này lại bắt đầu sáng tác, chất lượng còn tốt như vậy.]
[Chính mày không bản lĩnh sáng tác, cho rằng người khác đều giống mày à.]
[Dọn ghế, ăn dưa ăn dưa, dù sao giữa hai người luôn có một người nói dối, Weibo lại sắp náo nhiệt rồi.]
Kết quả khi những người này đang muốn xem náo nhiệt, phát sóng trực tiếp đột nhiên bị chèn quảng cáo vào.
Cư dân mạng: [Chó má, chèn quảng cáo gì chứ, điên à?]
[Tao thiếu lưu lượng à? Màu phát sóng trực tiếp cho tao.]
[Chương trình rác rưởi, chắc chắn có nội tình, cư dân mạng chúng tôi có quyền được biết.]
Mặc kệ cư dân mạng chửi bậy thế nào, Đằng Hải Ninh trực tiếp phân phó Lương Vệ sau khi hết quảng cáo, sẽ phát lời chào kết thúc mà Lục Bằng đã luyện tập trước đó, cứng rắn kết thúc buổi phát sóng trực tiếp này.
............
Hậu trường, trong một gian phòng nghỉ.
Trong phòng có Đằng Hải Ninh, Lương Vệ, ba vị huấn luyện viên, Thời Phi và Trang Tân Nhiên.
Sáu người ngồi trong phòng, không khí có chút quỷ dị, Đằng Hải Ninh bực bội muốn hút thuốc, nghĩ tới người ở đây lại cứng rắn ép xuống.
Đằng Hải Ninh đen xì mặt, giáo huấn Thời Phi: "Thời Phi, một ngày cậu không gây sự liền khó chịu có phải không?"
Giang Dục vỗ bàn một cái: "Ông hung dữ cái gì? Trang Tân Nhiên sao chép mà đúng à? Việc này nếu truyền ra ngoài, chương trình này của các công còn làm được không? Cậu ấy đang giúp chương trình của các ông đấy, ông không cảm ơn thì thôi, còn hung dữ với người ta." Lắc lắc tay, vỗ hơi mạnh, có chút đau.
Đằng Hải Ninh vẫn có chút kiêng kị Giang Dục, Giang Dục là đỉnh lưu, y không sợ trời không sợ đất, quan trọng hơn y còn là tướng tài dưới tay Lăng Hạ, người phụ nữ kia lăn lộn trong giới giải trí nhiều năm, thủ đoạn tàn nhẫn đến nối rất nhiều nam giới đều hổ thẹn không bằng.
Nếu có thể, không muốn đắc tội y, giọng nói bình tĩnh hơn một chút: "Giang Dục lão sư, không thể nói như vậy được.
Rõ ràng Thời Phi này không hài lòng kết quả bỏ phiếu, cậu thật sự tin là vậy sao?"
Hai tay Trang Tân Nhiên không khỏi run rẩy, vẻ mặt ủy khuất: "Thời Phi, tôi biết cậu bị thua nên không vui, nhưng