Thần Võ Chiến Vương

Chương 350: Long ngữ giả


trước sau

Chợt, Mộ Dung Hùng dẫn người trở về Long Vực.

Đại Hạ Hoàng Đế cũng không quản Phi Nguyệt ra sao, chỉ lạnh lùng nhìn Giang Thần một chút, lập tức rời khỏi bầu trời Hắc Long thành.

Không chút nghi ngờ nào cả, hắn không thu lại mệnh lệnh tấn công. 

- Phạm thúc, trước tiên các ngươi chạy về Nam Phong lĩnh đi, để tộc nhân lên thuyền rời khỏi đó.Giang Thần thu hồi Hủy Thiên nộ liên và Huyền Biến Ma Trụ, dặn dò Phạm Đồ cưỡi chiến thuyền trở về, cố gắng chạy tới Nam Phong lĩnh trước khi đại quân tới.

Giang Thần lại nói:

- Ta sẽ đi cứu phụ thân trước. 

Thời gian khẩn cấp, Giang Thần không có lãng phí thời gian mà bay về phía Hắc Long uyên.

Lúc này lực lượng của Hắc Long thành đã bị diệt sạch, Hắc Long uyên chỉ còn lại hồn thể của Hắc Long kia mà thôi.Sau khi chạy tới, Giang Thần vọt thẳng vào Hắc Long uyên, không ngừng đi xuống bên dưới.

Hắc Long mới vừa bị hút ra lực lượng Hắc Long, lúc này đang rất suy yếu, vì vậy cũng không còn đao phong khủng bố như lần trước hắn tới nữa. 

- Phụ thân!Cách lần trước gần một năm, dáng vẻ của Giang Thanh Vũ đã hoàn toàn biến dạng, giống như lần đầu tiên hắn tới vậy, hắn còn lầm tưởng phụ thân là người điên điên khùng khùng, chẳng khác nào ăn mày cả.

Điểm may mắn chính là, thần trí của Giang Thanh Vũ vẫn được tính là tỉnh táo, nhìn thấy Giang Thần đến hắn vừa mừng vừa sợ.

Giang Thanh Vũ nói: 

- Ta thấy hôm nay đầu Hắc Long kia không đúng, xem ra con đã động thủ thật.

Tiếng nói của hắn có chút khàn khàn, nói ra từng chữ cũng đã bắt đầu không rõ, đây là do trong thời gian dài không có người nói chuyện tạo thành.

- Hắc Long thành đã bị diệt, nhưng Nam Phong lĩnh lại gặp phải quân đội của vương triều tấn công, phụ thân, người để con cứu người ra trước. 

Giang Thần lấy ra một cây chủy thủ, chém về phía xích sắt trên vách tường, xích sắt trước đó cứng rắn không thể phá vỡ theo tiếng lập tức đứt đoạn.

Cây chủy thủ này cũng là một phần của kế hoạch Huyền Binh.

Nhưng mà khi sắp phá được xích xắt, dưới đáy Hắc Long uyên truyền đến động tĩnh, lực lượng đáng sợ mãnh liệt kéo tới.- Nhanh lui ra! 

Giang Thanh Vũ vội nói.

- Được.

Giang Thần kéo cao thân thể, cúi đầu nhìn xuống, đôi mắt đỏ đậm như đèn lồng của Hắc long tràn ngập hung quang bức người, kéo theo đao phong đủ để xé rách người ta. 

Mãi đến khi Giang Thần thoát khỏi Hắc Long uyên thì Hắc Long mới dừng lại.

- Hắc Long, Hắc Long thành đã bị diệt, ngươi đã được tự do, không cần bị người ta nô dịch nữa!

Giang Thần lớn tiếng nói. 

Không cần biết gì thì hắn cũng có thể hiểu Hắc Long bị vây ở chỗ này, không phải là do nó tự nguyện.

Long là sinh vật cao ngạo bao nhiêu cơ chứ, khi thân rồng bị giết chết, vảy rồng, long cốt, long huyết trên người bị dùng để làm tài liệu mà nó còn có thể cam tâm tình nguyện lấy trạng thái hồn thể ở bên trong vực sâu không thấy đáy nữa hay sao?

Nhất định đã bị phương pháp đặc thù giam cầm.Khi nghe đến hai chữ tự do, rõ ràng hung quang trong mắt của nó đã ngưng lại. 

- Ta biết ngươi bị thần chú cầm cố, ta có thể giải trừ giúp ngươi.

Giang Thần lại nói.

Lần này, thân thể của Hắc Long từ vực sâu bay ra, thân rồng lộ ra ở dưới ánh trăng, tuy rằng chỉ là hồn thể, thế nhưng so với đầu do đám người Ninh Hải biến hóa ra còn uy phong hơn nhiều. 

- Ngươi còn biết cái gì nữa?

Hắc Long lần nữa mở miệng, thanh âm tràn ngập cảm giác nguy hiểm.

Giang Thần nghe ra ý ở bên trong lời của nó, lập tức nói: 

- Thần chú đã được giải trừ, ngươi và Hắc Long uyên cũng đã mất đi liên hệ, không bao lâu nữa hồn thể sẽ tiêu tan.

- Vì lẽ đó?

Hắc Long lại nói. 

- Lẽ nào ngươi muốn vĩnh viễn bị giam cầm ở đây, bị người ta xem là năng lượng lấy ra hay sao?

Giang Thần hỏi.

- Nhân loại, ngươi muốn ta chết sao? 

Thân rồng của Hắc Long vẫy một cái, miệng rồng mở ra, nhiệt độ trong trời đất tăng lên kịch liệt.

- Chậm đã, ta còn có một biện pháp vẹn toàn đôi bên.

Giang Thần nghĩ đến cái gì đó mà lấy ra Bát Bộ Thiên Long, nói: 

- Hồn thể của ngươi có thể tiến vào trong quyển sách này, trở thành Long bộ hạ của ta.

- Bát Bộ Thiên Long sao?

Hắc Long cũng hiểu rõ không ít, bớt cho Giang Thần một phen giới thiệu. 

- Đúng vậy.

- Như vậy vừa, không phải ta vẫn trở thành đối tượng để ngươi tùy ý ra lệnh sao? So với việc làm nô lệ cho người khác thì khác nhau ở chỗ nào chứ?

Hắc Long giễu cợt nói. 

- Điểm khác nhau chính là ta và người của Hắc Long thành khác nhau, nếu như ngươi vẫn quan sát chuyện này thì ngươi sẽ biết ta làm người
ra sao.

- Quả thực, ngươi có thể diệt được Hắc Long thành, là một nhân loại rất đáng gờm, nhưng không đủ để ta trở thành Long bộ hạ của ngươi.

Hắc Long nói. 

- Thanh Ma.Giang Thần để Thanh Ma hiện thân, nói:

- Đây là Thiên bộ hạ của ta, ta hứa hẹn với hắn ước hẹn hai mươi năm, sau khi hết ước hẹn, vì sẽ tái tạo thân thể cho hắn, ta cũng có thể đồng ý với ngươi...

- Ta không tin nhân loại. 

Hắc Long thô bạo ngắt lời hắn, dường như lời nói mới rồi đã khiến cho hắn nhớ tới nên hồi ức không tốt.

- Ngươi trở lại Hắc Long uyên cũng sẽ vĩnh viễn bị người ta dùng làm nô lệ không có điểm dừng, bằng không cũng sẽ phải chấp nhận cái chết, ngươi trở thành Long bộ hạ của ta thì có thể chinh chiến tứ phương, thể hiện long uy của ngươi!

Giang Thần đổi một phương thức nói. 

Lời này đã dẫn đến tác dụng, Hắc Long vẫn rất cố chấp rủ mí mắt xuống, thân thể đung đưa.

- Ta cần thời gian để cân nhắc.Bỗng nhiên, Hắc Long trở về bên trong vực sâu.

- Ta không có thời gian! 

Giang Thần lo lắng nói.

- Đó không phải là chuyện của ta, nhân loại.

Hắc Long cũng không để ý tới hắn mà nói một tiếng rất thiếu kiên nhẫn. 

Giang Thần còn muốn nói nữa thì Thanh Ma khuyên:

- Thiếu chủ, Long bộ tộc đều là như vậy, kỳ thực trong lòng con rồng này hiểu rõ, hắn nói muốn cân nhắc một quãng thời gian, kỳ thực là để ngươi đổi một thái độ nói chuyện với hắn.

- Hả? 

Giang Thần không hiểu rõ ý của lời này.Thanh Ma nói trắng ra:

- Rồng, sẽ không cam tâm tình nguyện nằm ở địa vị ngang hàng cùng nhân loại, vì lẽ đó ngươi nên quỳ xuống, khẩn cầu Thần Long, nói cho hắn biết ngươi và phụ thân ngươi đang khổ thế nào, tộc nhân còn cần ngươi, tiếp theo đó Hắc Long mới có bậc thang xuống đài, đồng ý đi theo ngươi.

- Nhưng hắn không sợ hắn làm như vậy, sau khi trở thành Long bộ hạ của ta sẽ không dễ chịu sao? 

Giang Thần rất bất ngờ nói.

Thanh Ma nhún vai một cái, nói:

- Rồng, chính là như vậy. 

- Đáng ghét.

Con ngươi của Giang Thần đảo một vòng, trong đầu lóe lên một đạo linh quang, sau đó hắn vội vàng đuổi theo, nói:

- Chờ một chút! 

Thanh Ma nghe ngữ khí của hắn vẫn không thay đổi, nó không khỏi hiếu kỳ.

- Có chuyện gì, nhân loại?

Hắc Long rất thiếu kiên nhẫn phục hồi tinh thần lại, trong mắt rồng lại nổi lên hung quang. 

Giang Thần hít sâu một hơi, lần nữa mở miệng, phát ra âm tiết rất là quái lạ, giống như bị người ta bóp cổ nói ra, để lộ ra khí tức cổ xưa.

Thanh Ma nghe thấy vậy mà đầu óc mơ hồ, chỉ là Hắc Long lại có phản ứng rất lớn, thân rồng lung lay, đôi mắt to tràn ngập vẻ không thể tin tưởng được nổi.

Chợt, Thanh Ma nhìn thấy Hắc Long rất thoải mái tiến vào bên trong Bát Bộ Thiên Long. 

Thanh Ma khiếp sợ không thôi lập tức cảm giác được có một luồng năng lượng mạnh mẽ truyền đến, hắn ý thức được đây là Hắc Long đã trở thành Long bộ hạ, mang đến tăng trưởng cho Bát Bộ Thiên Long.Quan trọng nhất là Thiên, Long bộ hạ đã đầy đủ hết, uy lực Bát Bộ Thiên Long cũng sẽ tăng lên rất lớn.

- Long ngữ, thứ ngươi mới vừa nói chính là long ngữ? Ngươi là long ngữ giả sao?

Thanh Ma kịp phản ứng lại. 

Người hiểu long ngữ sẽ làm Long Tộc cảm thấy thân cận, hơn nữa long ngữ không phải là thứ mà ai cũng có thể học được, nhất định phải là phải trải qua Thần Long đại nhân tự mình truyền thụ.

Giang Thần có tầng bối cảnh này, tự nhiên Hắc Long sẽ rất tín nhiệm hắn.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện