Thần Vương Độc Phi: Thiên Tài Luyện Đan Sư

Thiếu


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: Thiên Hạ Đại Nhân

Cuối cùng ngại vì có hoàng hậu ở đây, không hiểu rõ tâm tư của bà ta, Lăng Nhạc không dám hạ thủ, Lăng Kỳ Tuyết tránh thoát công kích của ông dễ như trở bàn tay, đồng thời Ngũ Hành Kiếm tỏa ra mấy kiếm hoa xinh xắn, kiếm nguyên lực thuộc tính Thủy đâm thẳng vào Lăng Nhạc.

Nghịch nữ lại dám công kích ông!

Ông nể mặt hoàng hậu cố ý thả nàng, nàng lại từng bước ép sát, Lăng Nhạc bị chọc giận, trong miệng nói năng hùng hồn, phát ra Hỏa Cầu Truy Mệnh.

Lăng Kỳ Tuyết không dám coi thường, nắm chặt Ngũ Hành Kiếm nghênh đón, cho đám người Nam Cung Ngọc thời gian tranh thủ ra khỏi cửa thành, ra khỏi Giáo La Thành, trời đất bao la, cũng không tin bọn họ không có đất sống yên phận.

Lần này, Lăng Nhạc không cố kỵ hoàng hậu nữa, Hỏa Cầu Truy Mệnh gào thét về phía Lăng Kỳ Tuyết, vì đảm bảo không có sơ hở, nguyên lực thuộc tính Hỏa của ông theo sát phía sau, cho dù Lăng Kỳ Tuyết tránh được Hỏa Cầu Truy Mệnh, cũng không tránh thoát nguyên lực chưởng của ông!

Vậy mà ông đã đánh giá thấp cố chấp của Lăng Kỳ Tuyết, bộ pháp Toàn Phong Vô Ảnh Cước bước ra, Lăng Kỳ Tuyết thành công chuyển Hỏa Cầu Truy Mệnh sang bên cạnh hoàng hậu, cây đuốc sau lưng bà nổ tung, bà bị sợ đến mức khuôn mặt trang điểm tinh xảo đã biến sắc, lần trước bị Lăng Kỳ Tuyết đốt một lần, bà ăn thật nhiều Mỹ Nhan Đan tóc mới dưỡng tốt, nên bà bị ám ảnh với lửa gần trong gang tấc này!

Lăng Nhạc không dám đưa chưởng phong về phía hoàng hậu, đành phải bất đắc dĩ thu bàn tay về, tức giận nói: "Ngươi có bản lĩnh thì đừng trốn!" Nếu không cẩn thận ngộ thương hoàng hậu, ông cũng chịu không nổi.

Lăng Kỳ Tuyết có một vẻ mặt ngươi bị bệnh thần kinh
liếc ông một cái: "Ngươi bị ngu à, không tránh thì ta đã sớm chết thẳng cẳng rồi."

Dám nói ông ngu, Lăng Nhạc giận đến mức râu ria đều phát run: "Nghịch nữ, xem hôm nay ta đánh chết ngươi hay không!"

Nếu không phải là Cửu Đại Trưởng Lão kiên trì gả Lăng Kỳ Tuyết cho thái tử có thể khiến Lăng gia đổi rất nhiều chỗ tốt, nghiêm cấm ông xuống tay với Lăng Kỳ Tuyết, thì nghịch nữ này đã sớm trở thành một xác chết rồi, há lại để cho nàng kiêu ngạo!

Dù sao sính lễ đã nhận được, người trong hoàng thất sẽ không keo kiệt đến mức đòi về, đã không làm thì không làm mà đã làm thì phải làm cho xong, giết chết Lăng Kỳ Tuyết, chấm dứt hậu hoạn.

Thi triển ra uy áp cường đại, đám người hoàng hậu ngã xuống đất gần như hít thở không thông, hành động của Lăng Kỳ Tuyết bị cản trở, chỉ có thể trơ mắt nhìn Hỏa Cầu Truy Mệnh của Lăng Nhạc một chút tiến đến gần, nhưng không bước chân ra được!

Một mét, chín mươi phân, tám mươi phân...... mười phân, chín phân......

Nhưng nàng nhấc chân lần nữa lại không đặt xuống đất được, Lăng Nhạc dùng hết toàn lực thi triển ra uy áp, một Nguyên Tôn sơ kỳ thi triển ra toàn lực uy áp, sao một tu luyện giả Nguyên Tướng trung kỳ nho nhỏ như nàng có thể ngăn cản.

Nhìn thấy hỏa cầu cách năm phân trước mặt nàng, nàng có thể cảm nhận được nhiệt độ của hỏa cầu sáng rực này, thậm chí ngửi thấy được mùi khét của lông mày vì 


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện