“Lại là cô, Quan Tiểu Hà, cô có biết mình đang làm cái gì không hả?” Trương Hạc Minh vừa nhìn thấy Quan Tiểu Hà, sắc mặt liền trở nên khó coi, lạnh lùng nói.
“Trương phó viện trưởng, tôi đương nhiên biết rõ tôi đang làm gì, chỉ là Trâu viện trưởng nói rồi, ai cũng không được đi vào, viện trưởng đã
nói vậy rồi, tôi chỉ là một y tá nhỏ bé lẽ nào dám không nghe theo sao?” Quan Tiểu Hà nói.
Trâu Trường Xuân là viện trưởng, vậy lẽ nào tôi không phải? Cô nghe lời ông ta, nhưng lại không nghe lời tôi? Trong lòng Trương Hạc Minh vô cùng tức giận, lạnh mặt nói: “Tôi bảo cô mở cửa ra.
”
“Tôi không mở.
” Quan Tiểu Hà đứng chặn trước cửa, lớn tiếng nói.
“Tiểu Hà, hay là cô cứ mở ra đi, Trương phó viện trưởng cũng tới rồi.
” Y tá trưởng thấy sắc mặt Trương Hạc Minh ngày càng khó coi, trong lòng thấy thấp thỏm, không nhịn được nói.
“Y tá trưởng, không phải là tôi không muốn mở, mà là không thể mở.
Nếu muốn cửa ra thì đợi Trâu viện trưởng tới rồi hãy nói đi.
” Quan Tiểu Hà nhấn mạnh lần nữa.
“Trâu viện trưởng tới thì có thể mở, lẽ nào tôi không được mở sao?” sắc mặt Trương Hạc Minh đen xì, ông ta đã nhịn tới cực điểm rồi, nếu không phải vì thân phận của Quan Tiểu Hà, ông ta chỉ hận không thể tát cho cô một cái thật mạnh.
“Trương phó viện trưởng, tôi đâu có nói như vậy.
Dù sao tôi cũng không mở cửa đâu, ông vẫn nên đợi thêm một lúc nữa đi.
” Quan Tiểu Hà ra vẻ lợn chết không sợ nước sôi.
“Cô…” Trương Hạc Minh tức đến mức run rẩy, nghiêm giọng nói: “Cô không mở đúng không? Được, vậy thì tôi tự mở, nếu cô dám cản tôi, thì cô không cần tới đây làm nữa.
”
Nói xong, ông ta mặc kệ Quan Tiểu Hà đứng chặn trước cửa, vươn tay ra đẩy cửa.
Quan Tiểu Hà thấy vậy, nhíu chặt mày lại, tay nắm chặt thành nắm đấm, chỉ cần Trương Hạc Minh thật sự dám đẩy cửa ra, cô lập tức sẽ đánh ông ta thành đầu heo.
“Ai không cần tới đây làm nữa?”
Đúng lúc này, từ phía sau đám người
vang lên một giọng nói: “Tôi cũng muốn xem xem là ai, thật đúng là quan lớn quyền thế nhỉ.
”
“Trâu viện trưởng tới rồi.
”
Đám đông lại lần nữa tản ra, lộ ra dáng người hơi gầy của Trâu Trường Xuân, khuôn mặt già nua đã tràn đầy vẻ tức giận, sảy bước đi tới: “Tôi xem ai dám mở cửa ra?”
“Thật đúng là phế vật.
”
Trương Hạc Minh vừa nghe thấy giọng nói đó liền