Nàng thành thạo đem y nhân thảo rút ra, trực tiếp dùng đá vụn đập nát, lại lấy máu của rết độc song đuôi tới trộn vào. Tiếp đó Vân Ngạo Tuyết lấy chủy thủ đã tiêu độc, trên cánh tay bị thương của hắn rách một đao hình chữ thập, đem máu độc bức ra. Chính là việc này hiệu quả thực nhỏ. Nàng nghĩ nghĩ, thấy bản thân hút máu độc ra sẽ nhanh hơn . Vân Ngạo Tuyết là người hiện đại, lại là một người hành nghề y, cứu người như cứu hoả, không có nhiều như vậy tư tưởng nam nữ thụ thụ bất thân, không nên chậm trễ. Nàng xoa bóp nhẹ vài cái xung quanh giúp máu tuần hoàn, liền bắt đầu hút độc. Hút rất nhiều lần , nàng nhổ ra vết máu từ lúc đầu đen đỏ thành màu đỏ thẫm, không khác với bình thường là mấy mới dừng lại. Không lo lắng nghỉ ngơi, nàng lại đem dược đã chuẩn bị tốt lúc nãy tinh tế đắp lên miệng vết thương, băng bó cẩn thận xong mới ngồi xuống một bên nghỉ ngơi.Lúc này, nàng mới nhìn lại sắc mặt của nam nhân kia, màu xanh trắng đã không còn, hô hấp đều đều giống như đã ngủ rồi. Bên ngoài trời đã gần sáng. Vân Ngạo Tuyết định trở về, nàng là người xuyên qua, tuy là người từng trải nhưng với nơi này không thân thuộc, đầu tiên phải có chỗ để an thân mới được. Chủ nhân thân thể này cho hồn phách của nàng một nơi để ở, nàng trước này là người ân oán phân minh, có ân báo ân, có oán báo oán. Đôi cẩu nam nữ kia đã coi mạng nàng như cỏ rác , nàng không trở về thu thập bọn họ thì thực có lỗi với “ nàng “ đã khuất.Nghĩ tới cũng là duyên phận, hai người nàng cùng tên cùng họ, vận mệnh lại xui xẻo ngàn dặm. Vân Ngạo Tuyết mặc niệm trong lòng “ Ngươi cứ yên tâm đi thôi, thù của ngươi ta thay ngươi tới báo. Thứ mà bọn họ thiếu ngươi, ta giúp người bắt họ trả lại gấp trăm ngàn lần “Vân Ngoạ Tuyết lại cúi đầu nhìn thoáng qua nam nhân hôn mê bên cạnh. Một thân hắc như mực, tóc chỉ cái một quan tử ngọc , một chiếc trường bào lam sắc to rộng thanh nhã , lại lướt đến khuôn mặt như bạch ngọc. Càng xem Vân Ngạo Tuyết lại càng cảm thấy kì quái, nhìn hắn thế nào cũng không giống một gã thợ săn thú. Hắn là ai? Vì cái gì lại xuất hiện tại vùng hoang vu dã ngoại ? Nàng vừa rồi cũng không tìm thấy đồ vật chứng tỏ thân thận của hắn. Càng muốn mệnh chính là hắn một chút thưởng thức cũng không có, một thân một mình cũg dám đến nơi này đốt lửa cắm trại. Còn may là gặp phải nàng, không thì cái mạng nhỏ đó chỉ có thể