Cẩu Ca nhìn thấy bóng dáng quen thuộc thì hơi nhíu mày, biểu cảm có chút bất ngờ.
“Trọc ca? Anh cũng quen hắn?”
Lúc này Trọc ca cảm thấy mình có bao nhiêu ngu ngốc mới dám chống lại một người bá đạo như Giang Lâm.
“Đúng! Coi như chỗ quen biết, cậu về đi! Còn dây dưa thì mạng cậu…”
Nói đến đây Trọc ca cắn chặt, như khẳng định.
Mà Cẩu ca qua lần vừa rồi bị đánh văng cũng hiểu được thực lực của người trước mặt khá cao, sợ rằng bản thân không phải đối thủ.
Chỉ là…
Lão Quỷ là người thế nào hắn còn không rõ sao?
Cứ cho là đánh không lại cũng phải đánh, nếu quay đầu bỏ chạy thì chờ đợi hắn chỉ có sự trừng phạt.
Chưa kể trước mặt anh em ở đây, hắn sao có thể bỏ chạy? Mặt mũi hắn bỏ đâu chứ?
Suy cho cùng người chết cũng do sĩ diện mà ra!
Ánh mắt thoáng lưỡng lự của Cẩu ca lọt vào mắt Trọc ca, cả hai thật ra lúc trước cũng có một đoạn thời gian cùng nhau lăn lộn.
Về sau, Cẩu ca đầu quân cho Lão Quỷ, cảm thấy làm cho người vẫn có thể bảo đảm một chút.
Mà Trọc ca thì cảm thấy tự thân vận động vẫn hơn, cơ bản Trọc ca cũng không thích cách hành sự của Lão Quỷ.
Tuy đều là lưu manh giang hồ, nhưng nội bộ cũng chia năm chia bảy nhiều lần, khó mà một lời nói hết được.
“Đừng hỏi! Khi nào có dịp tôi sẽ giải thích, hiện tại câu nên rút người đi đi.
”
Trọc ca đang vì chút tình nghĩa cũ mà để Cẩu ca rút đi êm xuôi.
Dù sao hắn cũng nếm thử sự đau đớn của việc bị lệch khớp rồi, xem như hắn có lòng tốt nhắc nhở.
Giang Lâm nhíu mày nhìn hai người.
Anh cũng biết Trọc ca là muốn đầu nhập với anh, mà Cẩu ca kia căn bản là vì Lão Quỷ sai khiến mà hành động.
“Nói với Lão Quỷ, Giang ca đây là đại ca của nhóm Hắc bang, tốt nhất cứ hạn chế tiếp xúc.
”
Lần này Trọc ca mạnh mẽ khẳng định, cứ như sợ rằng nếu mình không nói cục diện sẽ xấu đi.
“Trọc ca! Anh nghĩ Hắc bang gì đó của anh đủ để Lão Quỷ coi trọng?”
“Anh nên nhớ, ông ấy coi trọng là con người anh, không phải cái bang phái nhố nhăng đó.
”
Cẩu ca khinh thường đáp.
Dù sao cũng đi theo Lão Quỷ thời gian dài, ít nhiều cũng lây nhiễm cái thói khinh thường người khác.
Đây là hắn đã vô cùng cố gắng nhẹ nhàng vì là người quen, nếu là kẻ khác Cẩu ca sợ rằng mắng cha chửi mẹ đối phương cũng nên.
“Với kẻ không biết tự lượng sức mình thì không nên nhiều lời.
”
Giang Lâm lạnh nhạt cắt ngang hai người nói chuyện.
“Tôi cũng không cần anh bảo vệ.
”
Nói xong, bằng thủ pháp nhanh nhất, Giang Lâm đã bấm vào các huyệt trên người Cẩu ca.
Nhìn qua nếu không biết còn cho rằng Giang Lâm đang đùa vui đấy!
“A…”
Cơn khó chịu Cẩu ca càng tăng, mà đám đàn em nhìn thủ pháp của Giang Lâm quá quỷ dị, không hề giống như là đánh nhau, nhưng lại thấy đại ca của mình đau đớn.
Kia… quá mức kinh khủng rồi.
“Các anh muốn thử?”
Giang Lâm nhẹ nhàng xoa xoa cổ tay, nhìn đám đàn em vừa đứng dậy từ mặt đất kia.
Cả đám lôi theo Cẩu ca