Giang Lâm nhìn thấy người gọi đến là Hứa Vân, tạm thời muốn gạt Phương Tình Tình sang một bên.
Nhưng cô ta cũng không để yên cho Giang Lâm.
“Anh nghe.
Anh đang chờ dưới nhà xe.”
Giang Lâm còn đang muốn nói thêm gì.
“Anh Giang à…”
Giọng nói kiều mị vang lên.
Đầu dây bên Hứa Vân có chút khựng lại.
Trong lòng có chút gì đó khó chịu, mà Giang Lâm thì vô cùng bực bội, dù sao thì anh vẫn đang trong quá trình điều trị cho Hứa Vân.
Nếu lại làm cô hiểu lầm thì việc điều trị sẽ không có kết quả, Y Thánh cũng chỉ có thể chữa trị vết thương hiện hữu, còn tâm bệnh không thể nói hết là hết ngay.
“Đừng đùa!”
Giang Lâm lạnh băng nói với Phương Tình Tình, biểu cảm có thể nói là nghiêm túc vô cùng.
Phương Tình Tình thấy vậy thì hơi chột dạ, ngoan ngoãn im miệng.
“Không sao…”
Đầu dây bên kia, giọng của Hứa Vân hơi thất vọng, cảm giác có gì đó không nói nên lời.
Mà Giang Lâm từ khi nhận truyền thừa thì vô cùng nhạy bén, từ giọng nói của Hứa Vân, anh cũng cảm nhận được có sự bất thường.
Trong lòng anh có chút trùng xuống, dù sao thì Hứa Vân cũng là vợ anh, sao có thể để cô lại mang tâm lý ám ảnh kia chứ.
“Đừng nghĩ nhiều? Em ở đâu?”
Giang Lâm cho rằng cần gặp mặt mới giải thích được, nếu không thì khó nói hết.
“Thật ra… có chút chuyện… có lẽ anh tự đi một mình.”
Hứa Vân hơi ngập ngừng, giọng điệu kia của Giang Lâm làm cô tin tưởng phần nào, chỉ là sự khó chịu kia vẫn âm ỉ.
“Có việc sao? Anh đi cùng em!”
Giang Lâm nhanh chóng nói.
Anh sợ rằng cô hiểu lầm, dù sao vẫn phải gặp cô mới được.
“Không… không cần.
Bên công ty có chút việc…”
“Anh đi cùng em.”
Giang Lâm lần nữa muốn cùng Hứa Vân đi cùng nhau.
“Anh đi mua rượu trước, tối về gặp!”
Hứa Vân nói xong thì tắt máy.
Giang Lâm ngẩng người, cảm thấy có chút bất đắc dĩ.
Không lẽ Hứa Vân lại hiểu lầm thật.
Nhưng anh lại nghĩ, trước giờ cũng không thấy Hứa Vân là người giống vậy, cô sẽ không nhỏ nhen nghĩ rằng anh có tình nhân gì gì đó chứ.
Lúc này Phương Tình Tình thấy vẻ mặt của Giang Lâm thì hả dạ vô cùng.
“Sao? Bà xã giận? Đáng đời!”
Cô ta bĩu môi.
“Đừng làm phiền tôi!”
Giang Lâm lạnh nhạt muốn lên xe.
“Này, dạy tôi đua xe, tôi cùng anh đi giải thích với vợ anh.”
Nhưng dù Phương Tình Tình nói gì, Giang Lâm cũng mặc kệ, cứ thế lái xe rời đi.
Mà Phương Tình Tình cũng không chịu thua kém, lên xe đuổi theo.
Khó khăn lắm cô mới ra ngoài, làm sao bỏ qua được tìm Giang Lâm dạy đua xe.
Cũng không phải là cô không thử, chỉ là khi cô cố gắng thử học theo đều thiếu chút lật xe.
Không hề có chút nào triển vọng!
‘Anh đừng mơ chạy thoát.’
Phương Tình Tình hạ quyết tâm.
Giang Lâm nhanh chóng dừng ngay một tiệm rượu nổi tiếng.
Nói cho đúng, thì đây không khác gì quán bar ngầm mini, ở đây có rất nhiều loại rượu ngon.
Nhưng nổi tiếng vẫn là loại rượu do chính tay chủ nhân ở đây pha chế.
“Vẫn đi theo?”
Giang Lâm nhíu mày có chút bất lực với Phương Tình Tình.
Anh chỉ là tức giận lúc đó, cũng biết Phương Tình Tình đeo bám anh chính vì muốn học đua xe.
Suy cho cùng cô gái này cũng chỉ vừa mới mười tám tuổi.
Giang Lâm có chút thở dài.
“Tôi cũng biết rượu, có thể giúp anh.
Xem như chuộc lỗi đi.”
Phương Tình Tình tỏ vẻ biết sai mà nói, đây là chủ động làm lành cùng anh.
Sau khi hai người họ vào bên trong, thì quả nhiên oan gia