Nhưng dù Chu Tâm nói gì thì Giang Lâm vẫn chuyên tâm châm cứu, cho đến khi trải qua khoảng hơn hai mươi phút, anh mới dừng tay lại.
Trên trán hơi có chút mồ hôi rịn ra, cảm giác như Giang Lâm vận quá nhiều chân khí nên có chút mất sức.
“Ưm…”
Lâm Ánh viên cảm giác mát lạnh trên mặt.
“Được rồi.
Cô cứ chờ khoảng năm phút nữa là xong, tốt nhất không nê cử động cơ mặt hay nói gì.”
“Cô lấy cho tôi những thứ này.”
Giang Lâm dặn dò xong thì quay ra bàn ghi gì đó lên giấy và đưa cho Tiểu Huệ.
Nhận tờ giấy cô ấy nhanh chóng gật đầu rồi đi ngay.
“Đây…”
Hứa Vân nhìn sơ qua thành phần trên tờ giấy, có chút bất ngờ, nguyên vật liệu trên giấy khá đơn giản, có thể chữa lành vết bỏng mỹ phẩm trên mặt kia sao?
“Anh đang đùa mọi người?”
Chu Tâm tình cờ cũng thấy qua.
“Anh nói quá nhiều.”
Nghe vậy, Giang Lâm nhíu mày nhìn qua Chu Tâm.
Cảm thấy tên này luôn địch ý với mình, ánh mắt kia là nhắm vào lão bà của mình rồi.
Còn sai được sao?
“Nếu anh Chu cảm thấy không yên tâm cứ chờ, dù sao chi phí tôi trả, còn cần anh lo sao?”
Cũng không biết từ khi nào Giang Lâm lại độc miệng như vậy, vốn dĩ anh muốn im lặng mặc kệ.
Chỉ là… cảm giác tên này quá đáng ghét!
Chưa kể, hắn ta vì tăng dược lực của sản phẩm đã thêm vào hộp kem dược liệu kia một chút hoạt chất đẩy lớp sần trên da.
Nhưng vì liều lượng không ổn định, thành phần phản ngược, gây ra tình trạng bỏng mỹ phẩm.
Thật ra phần da bỏng của Lâm Ánh Viên nếu như đưa tới viện, có lẽ sẽ khó khắc phục, thật may hôm nay anh có cách xử lý.
Nếu không… Hứa Vân e là gặp rắc rối.
Vì vậy đây có lẽ cũng là lý do mà Giang Lâm rất khó chịu với Chu Tâm.
“Anh cứ để anh ấy điều trị đi.
Nguyên nhân hay gì đó chờ sau đó tôi sẽ tra rõ.”
Hứa Vân lạnh nhạt nói.
Tuy cô không biết tại sao lại gây ra chuyện này, nhưng chắc chắn có vấn đề ở khâu sản phẩm.
Về việc nguyên nhân cụ thể, đó là chuyện nội bộ.
Nghe Giang Lâm cùng Hứa Vân nói vậy, trong lòng Chu Tâm có vẻ chột dạ.
Hắn ta cũng không nói gì.
Rất nhanh Tiểu Huệ đã đưa những nguyên liệu mà Giang Lâm yêu cầu.
Giang Lâm nhận lấy, tỉ mỉ chút một pha trộn thành một hỗn hợp sền sệt, sau đó nhanh chóng rút châm rồi bôi một lớp dung dịch sền sệt kia lên cả mặt của Lâm Ánh Viên như một lớp mặt nạ dưỡng da.
“Xong rồi.
Chờ trong ba mươi phút, cho cô ta vào khử khuẩn nhẹ là được rồi.”
Giang Lâm làm xong, theo quán tính nói Tiểu Huệ, có lẽ anh có cảm giác tin tưởng cô gái nhỏ đầy nhiệt huyết này.
“Cô này, tôi đã ghi rõ những lưu ý c ần sau đó, cô chỉ cần thực hiện đúng thì không vấn đề, nếu cô thực hiện sai thì… tôi sau đó không chịu trách nhiệm nữa.”
Giang Lâm nhấn mạnh.
Vì da của Lâm Ánh Viên bỏng mỹ phẩm do nồng độ hoạt chất quá cao, hiện tại đã loại bỏ các