Chương 1416
Ngô Bình nói: “Kẻ thù tự mò tới, xử lý họ luôn không phải tốt hơn à?”
Hanami Tsukihime ngẩn ra: “Xử lý họ luôn ư?”
Ngô Bình hỏi Hoshi: “Đã điều tra về họ chưa? Có tu sĩ Địa Tiên nào không?”
Hoshi: “Thưa chủ nhân, có hai tốp người đến do một tu sĩ Địa Tiên dẫn đầu ạ. Bên ngoài còn có bốn tu sĩ Nhân Tiên và vài cao thủ Thiên Tiên”.
Ngô Bình hơi ngạc nhiên vì có khá nhiều cao thủ, xem ra kẻ thù của Lạc Trường Sinh có thể lực không nhỏ.
Miyo nói: “Chủ nhân, hai tốp người này thuộc phái Chizu và phái Gensora. Ngày xưa, khi mới tới Đông Doanh, lão gia đã có xung đột với họ rồi giết chưởng môn của họ”.
Ngô Bình cười nói: “Ông Lạc nóng tính thế, hèn chi người ta tới trả thù. Hai cô lui đi, tiếp tục điều tra xem ai làm lộ tin tức”.
“Vâng”, Hoshi và Miyo đi ra ngoài.
Hanami Tsukihime: “Ngô Bình, không lẽ mình có gian tế à?”
Ngô Bình gật đầu: “Kẻ thù đến rất đúng lúc, khi cả anh và ông Lạc đều ở đây, chắc chắn đã có người báo tin”.
Hanami Tsukihime nhíu mày: “Nếu bắt được, em sẽ cho người đó sống không bằng chết”.
Nửa tiếng sau, hai người mới thoả mãn rồi mặc đồ vào, rời khỏi suối nước nóng.
Lạc Trường Sinh đã chờ sẵn ngoài phòng khách rồi.
“Chủ nhân, có kẻ thù tới”, ông ta nói.
Ngô Bình tò mò hỏi: “Ông Lạc, sao trông ông chẳng lo lắng gì thế?”
Lạc Trường Sinh cười nói: “Có chủ nhân ở đây thì tôi sợ gì nữa?”
Ngô Bình: “Ông tin tôi thế à? Ban nãy, tôi còn định chạy trốn đấy”.
Lạc Trường
Ngô Bình xua tay: “Ông vẫn chưa khôi phục tu vi, lát tôi sẽ tặng ông một đòn sát thủ”.
Đường Thái Canh cho Ngô Bình bảy kiếm phù, uy lực của chúng rất mạnh, đủ để giết chân nhân.
Lạc Trường Sinh: “Cảm ơn chủ nhân, nhưng phái Gensora và phái Chizu đều là môn phái đã truyền thừa nhiều năm, hơn nữa còn có liên quan tới Nhẫn Giới nên không thể coi thường được”.
Ngô Bình: “Dù họ truyền thừa bao nhiêu năm thì cũng vậy thôi”.
Tải ápp ноlа để đọc full và miễn phí nhé.
Nói rồi, anh lấy ba lá kiếm phù ra rồi nói: “Chuyện của ông thì ông tự giải quyết, ba lá bùa này chắc đủ rồi”.
Lạc Trường Sinh sáng mắt lên nói: “Sát khí của mấy lá bùa này rất mạnh, chủ nhân lấy ở đâu vậy ạ?”
Ngô Bình: “Ông có biết Đường Thái Canh của Đường Môn không? Ông ấy cho tôi đấy”.
Lạc Trường Sinh hoảng hốt: “Đường Thái Canh còn sống ư?”
Ngô Bình: “Không những còn sống mà đã ở cảnh giới Địa Tiên tầng thứ tư rồi, sau này khéo còn đột phá lên tầng thứ năm đấy”.
Lạc Trường Sinh ngưỡng mộ nói: “Quá đỉnh! Ngày xưa, tôi cố lắm cũng chỉ đến cảnh giới Địa Tiên tầng thứ ba, muốn đột phá tiếp gần như là không thể”.
Ngô Bình: “Ông yên tâm, tôi đảm bảo tu vi của ông sẽ vượt Đường Thái Canh”.
Lạc Trường Sinh mửng rỡ: “Cảm ơn chủ nhân”.