Chương 1417
Ngô Bình: “Được rồi, đừng nhiều lời nữa, đi giết địch đi”.
Lạc Trường Sinh đứng dậy đi ra ngoài, lập tức có cả tốp cao thủ bao vây ông ta. Tu sĩ ở cảnh giới nào cũng có, thậm chí còn có cả Nhân Tiên. Họ đều là người được Lạc Trường Sinh bồi dưỡng, cũng là thế lực giúp Hanami Tsukihime đứng vững ở Đông Doanh.
Ngô Bình hỏi: “Hanami, anh rất tò mò sao ông Lạc chỉ tin mỗi mình em?”
Lạc Trường Sinh không chỉ có một người con trai, ông ta có rất nhiều con cháu, nhưng lại chỉ tin mỗi Hanami Tsukihime, lạ thật!
Hanami Tsukihime: “Năm lên ba em mới được gặp ông cố, vừa gặp em ông cố đã vui lắm. Trước đó, bố em không có địa vị gì trong gia tộc cả, nhưng nhờ em mà bố đã được mọi người tín nhiệm hơn. Đến mẹ, ông nội và chú em cũng được trọng dụng”.
“Về sau, ông cố càng tập trung bồi dưỡng em hơn. Hoshi và Miyo cũng là vệ sĩ do ông cố chọn cho em đấy. ban đầu, em không biết vì sao, cho đến năm 15 tuổi thì ông cố mới nói cho em hay”.
Ngô Bình tò mò: “Nói gì?”
Hanami Tsukihime: “Ông cố bảo người không còn hi vọng gì trên con đường tu hành nữa rồi, nhưng em có thể thay đổi số mệnh của người. Ông cố bồi dưỡng em là để cảm ơn em sẽ giúp ông trong tương lai”.
Ngô Bình như có điều suy nghĩ: “Ông Lạc giỏi reo quẻ, xem ra đã biết mọi chuyện từ lâu, đúng là cáo thật!”
Lúc này, Lạc Trường Sinh đã dẫn mọi người ra nghênh chiến, Hanami Tsukihime cũng muốn đi nhưng bị Ngô Bình cản lại: “Đừng lo, xong ngay giờ ấy mà”.
Đúng như Ngô Bình đoán, trận đấu ở bên ngoài vừa bắt đầu, Lạc Trường Sinh đã dùng kiếm phù tấn công kẻ địch, không chừa một ai.
Sau khi ông ta tung kiếm phù ra, sát khí nổi lên
Chưa tới mười phút, Lạc Trường Sinh đã dẫn người về, người ông ta dính đầy máu, đám thuộc hạ cũng thế, xem ra đã giết không ít người.
Ngô Bình hỏi: “Sao rồi?”
Lạc Trường Sinh cười nói: “Chủ nhân, tôi dùng kiếm phù giết tu sĩ Địa Tiên của phái Gensora, họ sợ quá đầu hàng luôn. Tu sĩ Địa Tiên của phái Chizu cũng chạy mất dép, đứa nào lơ ngơ là bị xử luôn. Sau trận này, phái Gensora coi như xong, còn phái Chizu cũng tổn thất lớn. Ngày mai, tôi sẽ dẫn người đi chiếm địa bàn của phái Gensora, đồng thời bắt phái Chizu phải nhường một phần lợi nhuận”.
Ngô Bình cười nói: “Địa bàn của hai môn phái này ở đâu?”
Lạc Trường Sinh: “Phái Gensora khống chế hai quận, phái Chizu khống chế ba quận. Đông Doanh khác với Viêm Long, địa bàn giữa các thế lực phân chia rạch ròi. Hôm nay, tôi đã diệt phái Gensora thì địa bản của họ sẽ thuộc về tôi”.
Ngô Bình: “Nếu thế sao ông không diệt luôn phái Chizu đi để chiếm nốt ba quận kia?”
Lạc Trường Sinh lắc đầu: “Hôm nay là họ chủ động tấn công tôi, tôi tiêu diệt họ là điều đương nhiên. Nhưng nếu tôi chủ động tấn công họ thì sẽ làm kinh động tới mấy lão quái vật ở đây, thế thì lại phiền lắm”.
Ngô Bình: “Gia tộc của ông cũng khống chế nhiều quận thành rồi phải không?”
Lạc Trường Sinh: “Vâng, con cháu của tôi đã khống chế được hai quận, nhưng mấy năm trở lại đây lại chuyển hướng sang kinh doanh rồi”.
Hanami Tsukihime: “Hai quận đấy ở gần đây nên khu vực này là đại bản doanh của chúng ta. Phái Gensora ở Quan Đông, thủ đô nằm ở đó nên rất đông dân và kinh tế cũng phát triển. Mình lấy được quận Saitama và Gunma rồi thì địa bàn của mình sẽ rộng hơn.