Chương 1585
Trang giấy này đột nhiên cháy phừng phừng còn ông ta bắt đầu niệm một đoạn chú gì đó vừa nhanh vừa ngắn.
Đột nhiên, Ngô Bình cảm thấy toàn thân cứng ngắc, thần trí thì hỗn loạn.
Người đàn ông kia vừa niệm chú vừa tiến đến gần Ngô Bình, vẻ mặt càng lúc càng hung hiểm.
Ngô Bình hai tay ôm lấy đầu, vẻ mặt càng lúc càng nhăn nhó khổ sở. Người đàn ông lúc này đã rút ra một con dao sắc, định đâm Ngô Bình.
Ngô Bình quả thực có đau đầu nhưng Quyền Ý của anh vẫn vô cùng tỉnh táo. Quyền Ý là một loại bản năng. Cho dù có hôn mê thì Quyền Ý vẫn có thể đả thương đối thủ.
Cho nên, khi gã đàn ông chuẩn bị đâm anh, Ngô Bình trở tay rồi quật ngã đối phương xuống đất. Đồng thời, anh đá mạnh vào thái dương của ông ta.
“Rắc!”
Một tiếng đanh gọn vang lên, đầu gã đàn ông nát bét. Một mảng đầu của ông ta còn văng tới trước mặt người phụ nữ. Một đống nhầy nhầy vừa trắng vừa đỏ bắn lên mặt chị ta.
Người phụ nữ kia thét lên, cũng rút dao ra định đâm vào phần bụng Ngô Bình.
Ngô Bình lách người qua một bên, giơ tay thi triển Kinh Lôi Chưởng. “Đoàng” một cái, người phụ nữ tay vẫn cầm dao bay xa mấy chục mét, mặt đen thui. Máu huyết trong cơ thể cũng bị tia sét ban nãy hút cạn!
Tải ápp ноla để đọc full và miễn phí nhé.
Sau khi đánh chết hai người này, Ngô Bình không bị đau đầu nữa. Anh lắc lắc đầu, vẻ mặt kinh ngạc lẩm bẩm: “Đây là thứ gì vậy?”
Nói rồi, anh nhặt quyển kinh thư kia lên xem. Mỗi trang đều viết những
Anh nói: “Thứ này xem ra giống với một loại phù chú. Có điều sao lại phải đóng thành một quyển cơ chứ?”
Nhìn thấy trong cuốn kinh còn có mấy chục loại bùa khác nên Ngô Bình nhặt về nghiên cứu sau.
Đúng lúc này, một người đàn ông chừng ngoài năm mươi rảo bước tới. Ông ta trông rất có uy, sau lưng ông ta là một đám người.
Khi nhìn thấy hai cái xác trên mặt đất, vẻ mặt ông ta vô cùng khó coi. Ông ta nhìn Ngô Bình, hỏi: “Cậu là ai?”
Ngô Bình không hề do dự, hỏi vặn lại: “Thế rồi ông là ai?”
Người đàn ông trầm giọng đáp: “Tôi là Quách Ích!”
Quách Ích là chủ nhân nhà họ Quách, cũng là con trai cả của Quách Nguyên Tượng. Sau này ông ta sẽ kế thừa toàn bộ sản nghiệp nhà họ Quách.
Ngô Bình toét miệng cười đáp: “Hoá ra là bác Quách, cháu là Lý Huyền Bình theo lời ông cháu tới đây chúc thọ. Nhưng không biết tại sao, vừa vào đến cửa đã có người đòi giết cháu”.
Quách Ích liếc nhìn hai thi thể, trầm giọng hỏi: “Cậu nói là họ muốn giết cậu?”
Ngô Bình: “Đúng vậy, lẽ nào bác Quách không biết sao?”
Quách Ích hít sâu một hơi rồi đáp: “Tôi nghĩ chắc chắn là có hiểu lầm”.
Ngô Bình thở dài đáp: “Hiểu lầm kiểu gì mà lại khiến hai cao thủ Nhân Tiên muốn giết cháu vậy bác Quách?”
Quách Ích đáp: “Tôi nhớ hôm nay đại diện nhà họ Lý là Lý Hoằng Đào. Sao lại là cậu được?”