Thần Y Trở Lại

Chương 1854


trước sau

Chương 1854

Ngô Bình: “Chính vì nguy hiểm nên tôi mới phải vào, mọi người chờ ở đây đi”.

Nói rồi, anh cất bước đi vào con đường băng,

Hoa Giải Ngữ cả kinh định đi theo. Nhưng đã bị một long vệ cản lại. Các long vệ đều một mực tuân thủ mệnh lệnh của Long chủ.

“Long chủ đã nói chúng ta chờ bên ngoài”, người kéo Hoa Giải Ngữ lại nói.

Hoa Giải Ngữ tức giận: “Tránh ra, nhỡ Long chủ gặp nguy hiểm, anh có chịu trách nhiệm được không?”

Long vệ đó bình thản nói: “Thư ký Hoa, Long chủ sẽ không gặp nguy hiểm đâu”.

Sau khi được Ngô Bình huấn luyện, các long vệ này đều coi như một người Long chủ vừa mạnh vừa thần bí. Sau đó, họ tự động tin tưởng vào mọi quyết định của anh.

Ngô Bình vừa chạm chân xuống lối đi bằng băng thì đã thấy toàn thân lạnh toát, anh nhanh chóng thi triển Thuần Dương Tiên Lực, để chống lại cái lạnh.

Mới đi được năm bước, Ngô Bình đã dừng lại, sau đó giơ tay lên ấn vào vách băng, sau một chuỗi tiếng động, đã có 36 chông băng ngoi từ dưới đất lên.

Nếu Ngô Bình không phát hiện ra cơ quan trước thì lát nữa không bị thương cũng phải giật mình.

Hoa Giải Ngữ hét lên: “Long chủ cẩn thận”.

Ngô Bình xua tay rồi đi tiếp, cứ đi được vài bước anh lại ấn chỗ này hoặc giẫm lên chỗ kia, sau đó phía trước đều xuất hiện đủ loại cơ quan.

Cuối cùng, Ngô Bình đã đi tới chỗ các thi thể nằm, anh phát hiện các thi thể đều đã bị đông cứng, toàn thân đẫm máu, chắc trước khi chết đều bị thương nặng.

Anh quan sát rồi lẩm bẩm: “Băng Phách Sát Trận!”

Anh vừa nói dứt câu thì có một khối băng trong vách tường

cử động, nó như một chiến sĩ được điều động, chậm chậm bước ra từ vách băng, phía sau chỉ còn một khoảng trống vuông vức.

Sau đó thân của khối băng dần biến thành một chiến sĩ cao 1m75, tay cầm đao băng. Nó được làm từ băng đá nghìn năm, trên đầu có một lá bùa đang nhấp nháy.

Nó chém đao băng về phía Ngô Bình, rõ ràng các thành viên của đội Tây Nam bỏ mạng ở đây cũng vì bị chiến sĩ này giết chết.

Tốc độ của nó rất nhanh, loáng cái đã áp sát Ngô Bình. Điều đáng sợ hơn là nó vừa hành động, thân thể đã như biến mất.

Ngô Bình cười lạnh rồi giơ kiếm Hắc Long lên chém một đường.

Cheng!

Kiếm Hắc Long vô cùng sắc bén đã chém đôi người chiến sĩ băng. Tiếp đó đường kiếm lại loé lên, một cái đầu bằng băng cũng bị bổ đôi, lá bùa đang nhấp nháy tắt hẳn.

Ngô Bình đã giết một chiến sĩ băng, ngay sau đó lại có thêm bốn khối băng nữa cử động. Sau đó chúng cũng biến thành các chiến sĩ băng hệt như con lúc trước.

Ngô Bình cau mày: “Chưa hết cơ à?”

Nói rồi, anh chém mạnh kiếm Hắc Long vào vách băng.

Sau vài nhát chém, vách băng vỡ nát, đệ lộ ra các phù văn kỳ lạ khắc bên dưới. Ngô Bình nhanh chóng chém hét các lớp băng để thấy được một mật trận to như bàn ta.

Ngô Bình cầm lấy mật trận, bốn chiến sĩ băng đang định tấn công Ngô Bình lập tức lùi lại.

Ngô Bình mượn khả năng nhìn xuyên thấu để phá trận pháp.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện