Chương 1896
Ngô Bình đáp: “Được chứ. Tôi sẽ cử người đến đón”.
Bạch Băng nói: “Không cần, để chị đích thân đưa Mỹ Ngọc đến đó”.
Ngô Bình ngẩn ra, nghĩ bụng, không cần chị đưa mà. Ngô Mi nhướng mắt nhìn Ngô Bình, đoạn bảo: “Được mà, cô Bạch. Cô cứ ở đây chơi vài ngày ạ”.
Bạch Băng cười nói: “Như thế có quấy rầy hai anh em không?”
Ngô Mi đáp: “Không quấy rầy ạ. Anh trai em rảnh rỗi lắm”.
Thế là Bạch Băng nhìn về phía Ngô Bình. Anh nói ngay: “Đúng rồi, hai người cùng đến đi. Em sẽ cử người đến đón nhé”.
Anh không yên tâm để Mỹ Ngọc và Bạch Băng đến đây một mình. Bạch Băng còn dễ, nhưng Mỹ Ngọc là hồng nhan hoạ thuỷ chuyên gây sóng gió mà.
Sau khi hẹn ngày xong, Ngô Bình cử Hoa Giải Ngữ đến huyện Minh Dương đón họ.
Tắt video, Ngô Mi nói: “Anh này, anh không nhận ra cô Bạch có ý với anh sao? Cô ấy mượn cớ đến gặp anh đấy”.
Ngô Mi trừng mắt với cô bé: “Không cần em lo chuyện của anh đâu nhé”.
Ngô Mi le lưỡi: “Em qua báo với mẹ là Mỹ Ngọc và cô giáo Bạch sẽ đến đây”.
Sau đó Ngô Bình về phòng, tiếp tục luyện Như Lai Thần Công. Đến khi Bạch Băng và Mỹ Ngọc xuất hiện, anh đã luyện thành công tầng thứ tư của Như Lai Thần Công rồi. Tầng thứ tư này thật ra chính là Bát Nhã Thần Công của chùa Đại Thiền, một tâm pháp tham thiền.
Anh có nền tảng của Tathāgatagarbha, tu luyện Bát Nhã Thần Công không còn khó nữa, chỉ cần vài giờ là luyện thành.
Mỹ Ngọc vừa đến đã đi chơi với Ngô Mi. Bạch Băng mỉm cười nhìn Ngô Bình: “Sắp thi đại học rồi. Mấy hôm nay Tiểu Mi không có ở trường. Chị không yên tâm lắm nên ghé thăm, nhân tiện phụ đạo cho cô bé”.
So với lần gặp nhau trước đó, da dẻ Bạch Băng đã mịn màng hơn, trắng hơn cả tuyết, xinh đẹp lại quyến rũ.
Ngô Bình bảo: “Chị Băng càng ngày càng đẹp”.
Bạch Băng cười đáp: “Cảm ơn em”.
Trò chuyện được một lúc, Bạch Băng chợt nói: “Chị có chuyện này muốn bàn với em”.
Ngô Bình hỏi: “Chuyện gì vậy?”
Bạch Băng trả lời: “Dạo trước chị có gặp một đàn chị hiện là trợ giảng ở đại học Thiên Kinh. Điều kiện của bọn chị cũng ngang nhau, chị ấy đề nghị chị nên thử”.
Ngô Bình nói: “Chị Băng muốn dạy ở trường đại học à?”
Bạch Băng gật đầu: “Ngành học sau đại học của chị là tài chính và kế toán. Trình độ tài chính – kế toán của đại học Thiên Kinh có liên kết với quốc tế. Chị muốn tiếp tục hoàn thiện bản thân”.
Ngô Bình nghĩ ngợi: “Chị đã giỏi tài chính và kế toán rồi, không cần đến trường nữa, để em giới thiệu công việc cho chị”.
Bạch Băng cười hỏi: “Công việc gì thế?
Ngô Bình đáp: “Thiên Kinh có một Đường Lâu, em có một số cổ phần ở đó. Nếu chị đồng ý, em có thể giới thiệu chị đến đó làm việc, đãi ngộ chắc chắn tốt hơn làm trợ giảng ở đại học Thiên Kinh rất nhiều”.