Chương 1897
“Thế à?”, Bạch Băng ngẫm nghĩ: “Được, chị sẽ thử”.
Ngô Bình gọi ngay một cuộc điện thoại. Buổi chiều Bạch Băng đã đến Đường Lâu trình diện. Ngô Bình là Thiếu tôn, nên Bạch Băng vừa đến Đường Lâu đã trở thành giám đốc tài chính cấp cao nhất.
Tuy đây là chuyên ngành của Bạch Băng, nhưng đột nhiên đảm nhiệm chức vụ cao như vậy khiến cô ấy rất căng thẳng. Cô ấy đã ở lại khách sạn của Đường Lâu và tìm hiểu tình hình tài chính của công ty suốt đêm.
Tối đó, Ngô Bình nhận được điện thoại của Đường Băng Vân. Cô ấy bảo rằng bảng Nhân Tiên sắp bắt đầu rồi, hỏi Ngô Bình có tham gia không.
Tất nhiên Ngô Bình sẽ không bỏ qua cơ hội này. Sau khi thu xếp cho người nhà xong xuôi, anh để lại Lý Dư và Thần Chiếu, đưa Viêm Dương đến Địa Tiên Giới.
Rút kinh nghiệm lần trước, lần này anh đi rất thuận lợi, chẳng bao lâu sau đã xuất hiện ở Đường Môn.
Đường Băng Vân đã đến từ sớm. Ngô Bình vừa đến nơi đã bị cô ấy kéo vào một góc vắng: “Đông Tổ và Canh Tổ có xung đột”.
Ngô Bình sửng sốt: “Trở mặt nhanh vậy à?”
Đường Băng Vân khẽ thở dài: “Theo lý mà nói, bối phận của Đông Tổ cao hơn Canh Tổ, nhưng tu vi của Canh Tổ lại cao hơn một bậc. Mới đầu Canh Tổ còn nhẫn nhịn, nhưng có vẻ Đông Tổ không nghĩ đến cảm nhận của Canh Tổ, lại còn trách cứ Canh Tổ trước mặt mọi người. Thế là Canh Tổ trở mặt, hai bên cãi nhau ầm ĩ”.
Ngô Bình hỏi: “Rồi sau đó?”
Đường Băng Vân đáp: “Đông Tổ nổi cơn thịnh nộ, nhưng biết mình không phải đối thủ của Canh Tổ nên đã rời khỏi Đường Môn, còn bảo là trong vòng ba năm sẽ trở về và chấn chỉnh lại Đường Môn. Với tư chất của Đông Tổ, chắc hẳn tu vi sẽ sớm vượt qua được Canh Tổ thôi”.
Ngô Bình lắc đầu: “Đường Trấn Đông, đúng là không làm
Sau đó, Ngô Bình hỏi: “Canh Tổ sao rồi?”
Đường Băng Vân: “Từ chuyện lần trước, Canh Tổ cũng cảm thấy áp lực, hiện giờ người đang bế quan tu luyện, các trưởng lão sẽ tạm phụ trách việc bên đó”.
Ngô Bình: “Thôi, anh với em cũng bớt quan tâm chuyện của Đường Môn lại, kệ cho mọi thứ phát triển tự nhiên. Khi nào thì bắt đầu đấu Nhân Tiên Bảng?”
Đường Băng Vân: “Ngày kia, em đã cho người nộp phí dự thi rồi, ngày mai mình sẽ xuất phát đến kiếm phái Thục Sơn”.
Ngô Bình sáng mắt lên: “Cuộc thi Nhân Tiên Bảng diễn ra ở kiếm phái Thục Sơn ư?”
Đường Băng Vân gật đầu: “Ừm, lần trước thì tổ chức ở ba thế lực lớn nhất của Địa Tiên Giới”.
Ngô Bình cười nói: “Hay rồi, anh cũng đang đi tìm sư phụ”.
Đường Băng Vân: “Chồng, nếu anh lọt vào tốp mười của Nhân Tiên Bảng thì anh định gia nhập môn phái nào?”
Ngô Bình: “Đương nhiên là Thục Sơn, sư phụ anh ở đấy thì cũng tiện cho anh hơn”.
Đường Băng Vân: “Em lại nghĩ anh nên gia nhập vào một thế lực khác”.
Ngô Bình tò mò hỏi: “Tại sao?”
Đường Băng Vân: “Ba thế lực lớn gồm Thục Sơn, Thần Chú Môn và Vạn Ma Tông. Ngoài mặt thì Thục Sơn là mạnh nhất, nhưng thật ra nội bộ rất rời rạc, các núi thường xuyên tranh đấu với nhau. Thần Chú Môn có thực lực yếu hơn Thục Sơn, đệ tử cũng không nhiều bằng, nhưng môn chủ là Vạn Chú Tiên Quân có địa vị rất vững chắc, dưới sự lãnh đạo của ông ấy, Thần Chú Môn đang âm thầm vượt qua Thục Sơn rồi. Còn Vạn Ma Tông thì là một thế lực Ma đạo nên bỏ qua luôn cũng được”.
Ngô Bình: “Ý em là anh nên gia nhập Thần Chú Môn ư?”