Chương 1973
Hạ Ninh đụng vào bả vai anh: “Sao trông anh có vẻ không muốn lắm thế!”
“Không có, Hạ Ninh, cảm ơn cô chuyện hôm nay nhé!”
Hạ Ninh cười: “Cảm ơn thì không cần. Tôi gần như đang ở free biệt thự của anh mà, tôi đang không biết cảm ơn thế nào đây. À, trong lúc thực tập anh sẽ không có lương nhưng có thể trọ miễn phí. Cơ mà anh có tiền như vậy, chắc cũng chẳng đếm xỉa chút tiền lương thế này đâu nhỉ!”
Ngô Bình: “Được rồi, tôi tới khoa nào?”
Hạ Ninh: “Anh theo tôi trước, khoa chúng tôi đang cần người. Trình độ anh cao thế thì có thể giúp tôi rồi. Yên tâm đi, chờ tôi có tiền thưởng, sẽ chia anh một nửa!”
Ngô Bình cũng đùa: “Hào phóng quá vậy, đừng nói cô đang cua tôi đấy nha!”
Tay Hạ Ninh vỗ một cái lên mông Ngô Bình: “Dáng người ngon đấy! Hôm nào cho tôi nếm thử “kỹ thuật” của anh đi!”
Ngô Bình cạn lời: “Hạ Ninh, phiền cô tỏ ra mình thục nữ một chút!”
Hạ Ninh là cô gái thẳng – băng nên không hề cho rằng điều này có gì quan trọng: “Phía trước là văn phòng của viện trưởng!”
Hai người tới nơi, cô ấy gõ cửa, bên trong truyền ra tiếng nói rất to: “Vào đi!”
Hạ Ninh đẩy cửa vào: “Viện trưởng, tôi dẫn người tới rồi đây, mời ông đánh giá”.
Viện trưởng bệnh viện trực thuộc đại học Vân Kinh là một người đàn ông trung niên khoảng năm mươi với mái đầu Địa Trung Hải, vóc dáng không cao, mặt tròn và nụ cười hiền lành.
“Ha ha, cậu là Ngô Bình nhỉ, mời ngồi!”
“Chào viện trưởng!”
Ngô Bình cũng không khách sáo, anh ngồi xuống ghế đối diện, Hạ Ninh cũng ngồi, cười mà không nói gì.
Viện trưởng cười: “Hồ sơ của cậu thì Hạ Ninh có nói với tôi rồi. Theo tôi biết, cậu là tiến sĩ hai bằng của Hoa Thanh, đúng là hiếm có
Ngô Bình: “Viện trưởng quá khen!”
Viện trưởng: “Có thể giới thiệu một chút về lĩnh vực mà cậu am hiểu không?”
Ngô Bình: “Tôi có nghiên cứu về ngoại khoa, nội thần kinh, nhi khoa, di truyền miễn dịch, bệnh về máu. Về dược học thì có thể trích xuất dược phẩm và bào chế, có chút hiểu biết về dược tính”.
Viện trưởng nghe xong cũng ngẩn người. Nên biết y học hiện đại phân chia khá chi tiết nên đa phần bác sĩ cũng chỉ chuyên môn về một, hai loại.
Ví dụ như một chuyên gia hàng đầu có thể nghiên cứu sâu về bệnh tiết niệu, thậm chí là tìm hiểu thêm về vài loại nằm trong hệ thống tiết niệu; hay như bác sĩ nào đó chỉ chuyên về bệnh tim, không thì chỉ chăm chăm vào bệnh động mạch vành.
Còn Ngô Bình thì hiển nhiên là đồng thời nghiên cứu quá nhiều, điều này vượt ngoài dự đoán của viện trưởng.
Vẻ mặt viện trưởng có chút không ổn, trong lòng mắng thầm anh là tham thì thâm, chẳng lẽ người trước mặt lại là một người vạn năng?
Viện trưởng thản nhiên: “Cậu học không ít nhỉ, thế này đi, cậu tới khoa cấp cứu trước đã!”
Hạ Ninh đứng bật dậy: “Viện trưởng, chẳng phải đã cho Ngô Bình theo tôi sao?”
Viện trưởng cũng đáp: “Tạm định thế đã. Được rồi, cô dẫn cậu ấy tới khoa cấp cứu làm thủ tục đi!”
Thấy thái độ viện trưởng đột ngột thay đổi như vậy, Hạ Ninh có chút khó hiểu, nhưng cô ấy cũng chẳng để bụng, nhanh chóng dẫn Ngô Bình tới khoa cấp cứu.