Chương 2147
Chu Thiên Cương chỉ huy chín nghìn binh sĩ bày đại trận, chuẩn bị nghênh chiến với đại quân của tà ma.
Ngô Bình đứng trên không trung, cách vết nứt không gian gần nhất. Khí tức mà anh toả ra khiến Chu Thiên Cương cũng phải thầm thấy khiếp sợ.
Chu Thiên Cương đã là mọt Tiên Quân, ông ấy có thể cảm nhận được sức mạnh của Ngô Bình nên thầm nghĩ: Chẳng trách thần tướng cử Ngô Bình đến, thực lực của anh chắc chắn cao hơn ông ấy.
Ngô Bình cũng có dự định của mình, khi vào quân đội thì chỉ có duy nhất một cách để chứng minh bản thân, đó là lập công trạng! Mà muốn làm được vậy thì phải có thực lực mạnh.
Mà lúc này, anh đang rất tự tin về thực lực của mình, anh phải tranh thủ cơ hội để thể hiện bản thân với binh sĩ, chỉ có vậy thì họ mới tâm phục khẩu phục anh.
Có ba thống lĩnh ở phía xa bay lên cao, họ chăm chú quan sát về phía sư đoàn một. Tuy bốn sư đoàn hay có xích mích nên không còn hợp tác và hỗ trợ nhau nữa. nhưng dẫu sao cũng thuộc Thanh Long Quân. Nếu Chu Thiên Cương không cầm cự được thì họ cũng sẽ không do dự mà ra tay giúp đỡ. Vì nếu sư đoàn một mà bị tiêu diệt thì bọn họ cũng khó mà sống yên ổn.
Đương nhiên còn vì một điều quan trọng nhất là Kim Huyền Bạch từng hạ lệnh, cùng là đồng đội mà thấy chết không cứu sẽ bị chém! Tuy ông ấy không ở đây, nhưng không ai dám làm trái lệnh.
Ba thống lĩnh đều nhìn thấy Ngô Bình, nhưng không biết anh là ai.
Vù vù!
Trong không gian bị nứt kia loé ra các tia chớp màu đỏ, sau đó có một bóng đen lao ra với khí tức hùng hồn.
Chu Thiên Cương hét lên: “Thủ trưởng cẩn
Ngô Bình thờ ơ nói: “Tà ma cỏn con thôi mà, không phải sợ”.
Bóng đen nhanh chóng tiến lại gần, nó có thân người và đầu hổ, dáng người cao gần ba mét, đôi mắt màu đỏ hung dữ, miệng thì phát ra tiếng kêu kỳ lạ rồi tấn công Ngô Bình.
Ngô Bình hừ lạnh một tiếng rồi tung một chưởng ra, một chưởng ấn màu đen kịt bắn vào người con quái vật. Uỳnh một tiếng, đầu của con quái vật ngoẹo sang một bên rồi ngã lộn nhào.
Thấy thế, tướng sĩ của sư đoàn một hò reo cổ vũ, có thể hạ tà ma tiên phong bằng một đòn, chứng tỏ Ngô Bình phải có thực lực ấp Tiên Quân rồi.
Song, trận đấu vẫn chưa kết thúc, Ngô Bình cầm pháp ấn của Tiểu Tây Thiên rồi thi triển Thần Long Băng Thiên, tiếp tục tấn công con quái vật.
Rắc!
Tất cả mọi người đều nghe thấy tiếng xương gãy.
Pháp ấn Tiểu Tây Thiên in rõ một ấn ký trên gáy của con quái vật đầu hổ, đầu nó nứt toác, bước chân bắt đầu loạng choạng.
Cơ hội đến, Ngô Bình vung đao lên chém, bổ đôi người nó ra.
“Hay!”
Bốn thống lĩnh cùng hoan hô, thực lực của Ngô Bình không thua gì họ.
Thi thể của con quái vật rơi xuống đất, Ngô Bình xách đao lao lên tiếp. Vì phía sau con quái vật này vẫn còn mười bóng đen khác đang xông ra từ trong vết nứt.
Chu Thiên Cương nói: “Thủ trưởng, mười tà ma này có thực lực rất mạnh, là thân binh của con tiên phong, người hãy cẩn thận!”