Chương 2185
Nửa tiếng sau, trong sân của Ngô Bình, một ông già xuất hiện: “Thánh Nhân lệnh tôi nhắn tới cậu, sau này cậu vẫn là Long chủ, hơn nữa, người trong Thiên Kinh tuyệt đối sẽ không dám tới gây rắc rối cho cậu!”
Ngô Bình có hơi bất ngờ, chẳng lẽ thực lực mà Vô Song vừa thể hiện đã làm vị Thánh Nhân kia kinh sợ?
Ông già nói xong rồi xoay người rời đi, sau đó, Bác Luân cũng rời khỏi, Ngô Bình tới sảnh hội nghị.
Lúc này, long vệ và tất cả đội trưởng đều có mặt, họ biết Ngô Bình vẫn là Long chủ, trong lòng vừa khâm phục vừa kinh ngạc. Có thể xoay chuyển tình thế trong tình trạng mọi chuyện đã rồi như vậy, Long chủ không hổ là Long chủ.
Ngô Bình hỏi: “Hiệu quả của thuốc biến đổi gen thế nào?”
Hoa Giải Ngữ nói: “Long chủ, thực lực hầu hết mọi người đã tăng mạnh, hơn nữa, trong khoảng thời gian này, chúng ta đã dạy dỗ Thần Võ Ti vài trận ra trò!”
Trần Tố cười nói: “Long chủ, mười người dưới trướng tôi đã đánh ba mươi mấy người của Thần Võ Ti đến mức không thể phản kháng!”
Ngô Bình gật đầu: “Vậy là tốt rồi!”
Trần Tố: “Nghe nói Hoàng Phủ Hằng đang gặp rắc rối!”
Ngô Bình hỏi: “Rắc rối gì?”
Trần Tố: “Hình như hắn thiếu người ta rất nhiều tiền, bị mấy thế lực lớn chặn đường ở Thần Võ Ti ba ngày rồi, nghe nói đang chạy vạy khắp nơi để trả nợ!”
Lần trước Ngô Bình giả dạng thành Thanh Mộc Chân Quân lừa Hoàng Phủ Hằng năm nghìn tiền bùa, trong đó có gần nửa là vay mượn.
Ngô Bình nở nụ cười: “Tôi muốn bế quan vài ngày, mọi người nhớ làm việc đàng hoàng, với lại, chuyện tôi trở về cũng đừng để lộ ra ngoài”.
“Vâng!”, mọi người đồng loạt đáp.
Ngô Bình sắp xếp chỗ ở cho Vô Song xong thì tới một nơi tĩnh lặng,
Lư thần Âm Dương này không hề thua kém tiên đỉnh Thuần Nhất, là lò tốt khi dùng để luyện đan.
Anh theo Thanh Mộc Chân Quân vào trong động tiên, lấy được hơn năm mươi bình đan dược. Đống đan dược đó đã được cất giữ quá lâu nên đều hóa khí, cần luyện chế lại lần nữa mới có thể khôi phục dược hiệu.
Đương nhiên, làm vậy cũng phải trả cái giá khá đắt, ví dụ như nếu là đan dược vương phẩm, luyện chế lại một lần thì sẽ giảm xuống một bậc, thậm chí là tụt hẳn hai bậc.
Ngô Bình làm quen với lư thần Âm Dương trước rồi mới bắt đầu luyện chế. Quá trình luyện chế lại đan dược cũng không dễ dàng hơn quá trình truyện mới bao nhiêu, bình đầu tiên thôi đã tốn của anh gần một tiếng.
Trong lúc đó, anh bỏ thêm vài dược liệu, cố gắng giữ lại dược hiệu mạnh nhất của đan dược này.
Rất nhanh, lò đan lại mở, ba viên đan dược màu vàng rực bay ra. Đan dược này tên là Kim Ngọc Linh đan, có tác dụng luyện thần và luyện hình, quý giá hơn Tinh Vân đan nhiều.
Ngô Bình nuốt vào một viên, cảm nhận dược lực. Rất nhanh đã có hai luồng năng lượng huyền diệu tràn ngập cơ thể, toàn thân như được đắm mình trong gió xuân, võ hồn lẫn thân xác đều thoải mái.
“Không tệ, đan dược này vốn là trên bậc một, trải qua quá trình luyện chế một lần, nó lại có chất lượng dưới bậc một”, đối với kết quả này, Ngô Bình vô cùng hài lòng.