Chương 2186
Làm một mạch tới rạng sáng, Ngô Bình luyện chế lại được năm bình đan dược, đều là đan dược có giá trị cực cao. Càng luyện chế, thủ pháp của anh càng thuần thục, đến lò thứ năm, anh đã có thể khôi phục phẩm cấp vốn có của đan dược.
Khi trời sáng, anh lấy mỗi loại một viên, sau đó đi tìm Hoàng Phủ Hằng. Anh cảm thấy nhà Hoàng Phủ này còn tiền, có thể lừa thêm lần nữa.
Mà Hoàng Phủ Hằng được Ngô Bình nghĩ tới lại đang giam mình trong thư phòng, vẻ mặt sầu khổ. Hắn ta đã không ngủ một đêm rồi, hôm nay vẫn còn một đám đòi nợ đang chặn cửa bên ngoài.
Tuy hắn ta là con rối của Ngô Bình nhưng trí tuệ vẫn còn, cũng biết tình hình trước mắt không dễ xử lý.
“Sao chủ nhân vẫn chưa trở lại vậy?”, hắn ta thì thầm.
Lúc trước, khi vay tiền, hắn ta đã từng hứa hẹn là qua khoảng một tuần sẽ trả, hôm nay đã đến hẹn mà còn chưa có tiền trả, cũng dẫn tới sự hoài nghi của chủ nợ, thế nên toàn bộ đều chạy tới đòi.
Đúng lúc này, ngoài cửa vang lên tiếng của Thanh Mộc Chân Quân: “Hoàng Phủ Hằng!”
Hoàng Phủ Hằng mở cửa, khi thấy là Ngô Bình thì gọi một tiếng: “Chủ nhân!”
Ngô Bình nói: “Tôi tới rồi, đây là một lô đan dược, anh cầm đi đưa người trong nhà xem thử!”
Nói xong, anh lấy ra năm bình ngọc, trong mỗi bình có một viên đan dược.
Hoàng Phủ Hằng mở một bình nhỏ, thấy tia sáng màu tím chuyển động bên trong thì hỏi: “Chủ nhân, đây là đan dược gì?”
Ngô Bình: “Đây là Tử Phủ Tiên đan, có trợ giúp cực lớn đối với Thần Cung, Kết Thai!”
Năm loại đan dược này đều là bất phàm, Hoàng Phủ Hằng còn chẳng muốn bán chúng đi mà giữ lại cho riêng mình xài.
Hắn ta lại hỏi: “Chủ nhân, những đan dược này giá bao nhiêu tiền?”
Ngô Bình: “Đây đều là đan dược hữu dụng với Địa Tiên, hơn nữa còn là bậc một. Giá thị trường thì không dưới năm trăm tiền bùa. Anh có thể nói
Hoàng Phủ Hằng nói: “Phải, chính tôi sẽ nói với họ”.
Ngô Bình đáp: “Tôi thấy bên ngoài có không ít người, anh mang số đan dược này ra cho họ xem thử”.
Hoàng Phủ Hằng bèn cầm năm lọ đan dược ra sân, lúc này phải có đến mấy chục người đang chầu chực trong sân, toàn là chủ nợ của hắn ta.
Nhìn thấy Hoàng Phủ Hằng ra ngoài, những người này tưởng hắn ta định bỏ đi nên lập tức vây tới, nhưng Hoàng Phủ Hằng vô cùng điềm tĩnh nói: “Các vị, sư phụ tôi đã lấy đan dược, các vị xem!”
Lọ dược được truyền tới truyền lui trên tay đám đông, những người này cũng có nhãn lực, vừa nhìn đã biết số đan dược này phi phàm!
Sự lo lắng của họ lập tức tiêu tán, một người hỏi: “’Hoàng Phủ Hằng hiền chất, đệ tử có thể mua được những đan dược này không?”
Hoàng Phủ Hằng mỉm cười: “Tất nhiên có thể, chỉ là phải giao trước một nửa tiền đặt cọc. Số đan dược này thông thường chỉ xuất hiện ở buổi bán đấu giá, giá trị không thể ít hơn một nghìn tiền bùa. Nhưng nếu các vị cần, tôi có thể giúp các vị lấy được đan dược chỉ với nửa giá, nghĩa là năm trăm tiền bùa”.
Đám đông không ai không thấy động lòng, đối với họ mà nói, những đan dược này vô cùng hữu dụng, không ai muốn lỡ mất thời cơ.
Ngô Bình ở trong phòng chờ đợi, từng lời nói và hành động của Hoàng Phủ Hằng được anh theo dõi cẩn thận, khiến anh không khỏi bật cười.