Thần Y Trở Lại

Chương 2336


trước sau

Chương 2336

Ngô Bình mừng thầm nói: “Thế em cảm ơn nhé”.

Hai người đều đạt được mục đích của mình nên rất vui, sau đó cười hi ha cả buổi. Trì Ngọc Phong đã đưa quả hồ lô cho Ngô Bình.

Ở phía khác, hai người kia vẫn đang đào tiếp, cuối cùng cũng thấy ngọc thạch màu đen, nó rất cứng, bao nhiêu vũ khí cũng không làm gì được.

Thấy thế, Trương Thiên Hoành gọi một người tới, người đó quan sát mặt đá một lát rồi lấy sơn thoa lên trên, chờ sơn khô thì lấy búa đập.

Ngay sau đó, đã có một tảng đá lớn rơi xuống, hình như chỉ cần bôi cái sơn ấy lên thì đá nào cũng phải đầu hàng hết.

Ngô Bình nhìn thì thấy Trương Thiên Hoành toàn mời các cao thủ đến.

Anh đã biết muốn tiếp xúc với trận pháp bên trong thì đầu tiên phải phá được năm tầng phòng ngự bên ngoài, hai tầng đầu là hoả ngọc, kim cương, tiếp theo sẽ đến một thứ khá nguy hiểm là độc mộc.

Đợi khi sắp đào được gỗ độc, Ngô Bình nói: “Thứ này để tôi xử lý”.

Người kia nghe vậy liền lùi sang một bên. Mỗi người giỏi một việc nên không ai giành việc của ai. Ai giỏi việc gì thì làm việc đó.

Ngô Bình đập nát khối đá sau cùng, bên trong lộ ra một thứ gỗ màu xanh xám. Ngô Bình uống một ngụm nước rồi phun lên gỗ, sau đó lại rắc thêm một thứ bột gì đó lên bên trên.

Lúc anh luyện thuốc có được nhiều thành phẩm phụ, loại bột này chính là một trong số đó. Nó có tác dụng cô lập các loại vật liệu có độc, sau đó hình thành một chất như keo trên bề mặt vật chất có độc đó. Mặc dù thứ này không đáng tiền nhưng vào lúc quan trọng lại rất hữu dụng.

Sau khi cả khối gỗ bị lớp keo bao phủ, Ngô Bình mới dùng kiếm Hắc Long cắt đôi nó ra, tạo thành một lối vào cao hai mét và rộng khoảng một mét. Sau đó anh lấy khối gỗ ra, vứt vào trong không gian chứa đồ. Tiếp đó, anh lại dùng thứ bột kia rắc lên bề mặt vừa

cắt để tạo thành lớp keo ngăn cách.

Gỗ độc này dày khoảng hai mươi centimet. Sau khi tạo một lớp keo trên bề mặt cắt, chất độc của nó không thể phát huy ra bên ngoài.

Đằng sau lớp gỗ là một khoảng không màu đen. Mọi người nhìn thấy đều không biết đó là cái gì. Trương Thiên Hoành hỏi một lượt, không ai trả lời được nên đành nhìn sang Ngô Bình.

“Ngô Bình, cái này phải phá giải thế nào?”

Ngô Bình đáp: “Đây là lớp phòng hộ thứ tư, gọi là “Vô Gian”. Đây là một không gian gấp kỳ dị, ban nãy nếu có người xông vào thì sẽ mãi mãi mắc kẹt trong đó, không thể thoát ra được”.

Trương Thiên Hoành cau mày hỏi: “Có cách nào hoá giải không?”

Ngô Bình gật đầu; “Để tôi thử xem”.

Ngô Bình vẽ hai lá bùa, sau đó dán lên bên trái và bên phải mỗi bên một cái. Bùa này vừa tiếp xúc với Vô Gian là lập tức bay lên lơ lửng giữa không trung. Sau đó khoảng không đen ngòm kia biến mất, để lộ ra tầng năm ở đằng sau. Đó là một lớp màng tinh thể mỏng nhưng cực kỳ dẻo dai, bền chắc.

Trương Thiên Hoành ấn thử lên bề mặt này, sau đó dồn toàn lực đánh vào tấm màng nhưng toàn bộ động năng tạo ra từ cú đánh đều bị nó hấp thụ hết. Có người lấy kiếm ra định cắt tấm màng nhưng cũng không được.

Mọi người làm đủ mọi cách, tổng cộng hơn chục phương pháp mà tấm màng này vẫn không hề xi nhê gì.

Trương Thiên Hoành lại nhìn sang Ngô Bình: “Ngô Bình, cậu còn chưa thử”.

Ngô Bình đang đứng bên cạnh cắn hạt dưa. Anh phủi phủi tay, đáp: “Ban nãy tôi đang bận nghĩ đối sách, giờ thì có cách rồi đây”.

Anh bước tới phía trước tấm màng, thò một ngón tay ra vạch một đường. Tấm màng bị xô sang một bên, để lộ ra một lỗ. Sau đó, Ngô Bình ung dung đi qua cái màng đó.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện