Thần Y Trở Lại

Chương 2391


trước sau

Chương 2391

Anh lấy ra một hồ lô thuốc, nói: “Ta thấy việc tu luyện của cậu đang gặp chướng ngại chưa thể đột phá, bình thuốc này có thể giúp cậu đột phá”.

Nhà nho tu hành coi trọng ngộ tính, hồ lô thuốc mà Ngô Bình tặng có tên là đan Khai Ngộ, có thể nâng cao ngộ tính của con người.

Tử Nhan vui mừng: “Đa tạ tiền bối ban tặng”.

Tử Bất Ngữ liếc nhìn, biết đấy là một món đồ quý thì mỉm cười, nói: “Để Lý huynh phải tốn kém rồi”.

Ngô Bình mỉm cười, nói: “Ta đây biết sơ sơ về đan đạo, nếu sau này Tử huynh có việc cần thì cứ đến tìm ta”.

Anh nói như vậy là đang cho đối phương lợi ích để thể hiện sự thân thiện.

Tử Bất Ngữ lập tức nhận lấy, mỉm cười, nói: “Vậy sau này ta phải làm phiền đến Lý huynh nhiều rồi”.

Hai bên khách sáo với nhau vài câu thì Tử Bất Ngữ chào tạm biệt rồi dắt theo một đám người rời khỏi núi.

Họ vừa đi khỏi thì hai mươi long vệ liền xuất hiện bên cạnh Ngô Bình, họ tưởng đâu sẽ có một trận ác chiến, không ngờ hai bên lại kết thúc hòa bình.

Một long vệ nói: “Long chủ, tiểu nhân cảm thấy thực lực của người này rất đáng sợ”.

Ngô Bình “ừm” một tiếng rồi nói: “Ít nhất cũng là thực lực Tiên Quân Động Thiên. Nếu đánh nhau thật thì tôi rất khó giành ưu thế, hơn nữa, trong tay anh ta còn có thánh khí”.

Long vệ: “Long chủ, vậy sao anh ta lại không ra tay?”

Ngô Bình: “Một chọi một thì tôi không sợ anh ta. Hơn nữa, anh ta cũng nhìn thấy được thế lực của tôi, phu tử nhà anh ta cũng không mạnh hơn lão quân nhà tôi”.

Long vệ gãi đầu: “Long chủ, thế lực sau lưng là gì? Sao khiến người ta cảm thấy thâm sâu khôn lường”.

Ngô Bình: “Là truyền thừa. Môi trường của thời đại văn minh

trước đây rất thích hợp cho con người tu hành, nhưng sau đó, môi trường thay đổi, việc tu hành cũng trở nên vô cùng khó khăn. Vì vậy, các thánh hiền đã nghiên cứu, và thế là Bách Gia Chư Tử xuất hiện. Lão Quân cũng được, Phu Tử cũng chẳng sao, họ đều mở ra con đường tu hành mới phù hợp hơn với thời đại này, cho nên mới được hậu thế gọi là thánh nhân”.

Long vệ gật đầu: “Thì ra là vậy”.

Ngô Bình lại lượn một vòng khắp các ngọn núi, nhận ra công trình đã sắp hoàn thành, vậy việc tiếp theo cần phải làm là xanh hóa quy mô lớn.

Anh về đến nhà thì thấy mẹ và bà nội đang chuẩn bị hành lý cho Ngô Mi và Mỹ Ngọc, thì ra ngày mốt đã là ngày khai giảng rồi. Ngô Mi cũng tham gia cuộc thi đại học lần này và cũng đứng nhất tỉnh.

Vì cô ấy không muốn xa Mỹ Ngọc nên đã đăng ký thi vào khoa vật lý của đại học Hoa Thanh trước, vậy thì có thể tiếp tục học chung trường với Mỹ Ngọc.

Ngày mai, hai người họ sẽ phải đến đại học Hoa Thanh để báo danh trước nên cả nhà đang bận rộn chuẩn bị hành lý và thức ăn vặt.

Thậm chí bà nội còn nói muốn đến Thiên Kinh mua một căn nhà để tiện chăm sóc cho Mỹ Ngọc và Ngô Mi. Ngô Bình không đồng ý, anh cảm thấy con gái nên cọ xát nhiều hơn, nên để họ ở cùng ký túc với các bạn học khác.

Đương nhiên lần này nhiệm vụ tiễn Mỹ Ngọc và Ngô Mi sẽ là của Ngô Bình.

Trời vừa sáng, Cương Tử đã lái một chiếc xe thương nhân đến, bốn người cùng nhau đến Thiên Kinh. Vì đường xa nên phải mất đến mười mấy tiếng lái xe.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện