Thần Y Trở Lại

Chương 2520


trước sau

Chương 2520

Ba mươi mấy người đuổi giết Ngô Bình, anh cố ý chạy không nhanh, sau đó đã bị người ta đuổi kịp. Nhưng lúc này anh bỗng xoay người lại, sau đó đấm một cú đánh chết đối phương, luyện thành Nhân Nguyên Đan hoặc Nguyên Anh Đan.

Cứ như thế vừa chạy rồi lại dừng, hai mươi người trong số ba mươi mấy người liên tục bị anh đánh chết, những người còn lại cảm thấy không ổn, sao người lại ngày càng ít thế, chạy đi đâu cả rồi?

Đến khi họ thấy không ổn thật thì võ sĩ thủ lĩnh kia nói: “Không cần đuổi theo nữa”.

Thế nhưng đã muộn rồi, một cú đấm đánh vào ngực hắn khiến tim hắn đập điên cuồng, chết tại chỗ.

Cách đó không xa, Ngô Bình lạnh lùng nhìn đám người này nói: “Trò chơi kết thúc, đám rác rưởi các người có thể chết rồi”.

Những người còn lại hét lên, lần lượt lao về phía Ngô Bình.

Anh bay lên không trung rồi đánh ra mấy mươi đòn tấn công, anh dùng Lưu Tinh Quyền và Mãn Vương Công, mỗi một cú đấm đều thành công giết được một tu sĩ Đông Doanh.

Cú đấm cứng như sắt hiện ra bóng dáng rõ ràng của nắm đấm, đánh thẳng vào người của đám người này.

Một lúc sau có vài người tu vi cao, Nguyên Thần hoặc Nguyên Anh bỏ chạy, Ngô Bình lập tức bắt chúng lại, sau đó luyện thành đan dược.

Anh không thực sự hận người Đông Doanh bình thường nhưng cũng không phải là thích, nhưng với những người từng tham gia xâm lược Viêm Long, giết hại người dân Đông Doanh vô tội, chỉ cần có cơ hội, anh sẽ không bỏ qua cho đối phương.

Tiêu diệt xong đám người Đông Doanh này, Ngô Bình tiếp tục đi vào trong tìm linh dược.

Anh đi về một hướng khoảng hàng ngàn dặm, cuối cùng lại có phát hiện. Ở một nơi không xa phía trước có một rừng trúc màu tím, nhìn xa anh có cảm giác linh khí của rừng trúc này rất bức người, thậm chí còn hơn cả hồ lô trước đó.

“Có đất thần”, mắt anh sáng rực, nhanh chóng đến gần.

Đến gần rừng trúc màu tím, anh dừng lại, mở nhìn thấu vạn vật quan sát tình hình của rừng trúc.

Vừa nhìn vào trong, tóc gáy anh

dựng đứng. Chỉ thấy rừng trúc tím này ẩn chứa năm sinh linh cực kỳ mạnh, anh có thể đoán chắc nếu mình tự ý bước vào sẽ bị năm sinh linh này dễ dàng giết chết.

Anh vội thu lại khí tức, đồng thời đứng cách xa rừng trúc tím.

Đến một nơi yên tĩnh rồi đáp xuống đất, tim đập khá nhanh, lẩm bẩm: “Mấy thứ này chắc chắn là cường giả cấp Thiên Tiên, Long Thanh Khâm chưa chắc đã là đối thủ của chúng”.

Ngô Bình không dám đến gần, chỉ đành đứng xa quan sát.

Năm sinh linh này nằm ở phía Đông rừng trúc là một con bọ ngựa cực lớn, bọ ngựa thuộc loài côn trùng, theo lý sẽ không quá lớn nhưng con bọ ngựa này dài đến hơn một trăm mét, trên càng là hai thanh đao lớn đầy phù văn, trông có vẻ là một cao thủ dùng dao.

Phía Tây rừng trúc có một con rết, con rết này dài hai trăm mét, toàn thân đen tuyền, xác ngoài cực kỳ cứng, hơn nữa miệng nó còn có túi độc nhưng là khói độc, ngộ nhỡ chọc giận nó, thiên tiên cũng tiêu đời.

Phía Nam rừng trúc có một con vượn trắng nằm dưới đất, thân dài một trăm mét. Mỗi lần nó hít thở, trong rừng trúc đều nổi lên trận cuồng phong, thân hình rắn chắc, sức mạnh vô tận, đôi mắt phát ra ánh sáng màu vàng.

Phía Bắc là một con lợn rừng.

Người xưa đi săn có câu một lợn, hai gấu, ba hổ, khi gặp phải lợn rừng thì thường sẽ nguy hiểm hơn là gặp phải gấu, hổ.

Cả người con lợn rừng này phủ một lớp lông màu xanh giống như kim thép, dài một trăm mét, trên vai nhô lên đỉnh xương, xung quanh đuôi có một vòng xương sắc nhọn, răng nanh của nó dài hơn mười mét, hơi thở của nó hung hãn hơn con vượn trắng đó.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện