Chương 2613
Bùa chú ở mặt ngoài của Hỗn Nguyên Tiên Lò sáng lên, bên trong hình thành cấm chế cực kỳ phức tạp. Một lát sau, một luồng sức mạnh khủng khiếp khiến người ta nghẹt thở đã xông ra, sau đó tiến vào linh lạc rồi lan khắp người của Ngô Bình qua linh khiếu thứ mười.
Đến trưa ngày hôm sau, Hỗn Nguyên Tiên Lực mà Hỗn Nguyên Tiên Lò toả ra đã đầy ắp trong linh khiếu, kinh lạc và từng tế bào của Ngô Bình.
Có tiên lực bảo vệ, Ngô Bình cảm thấy vô cùng thư thái và mạnh mẽ hơn hẳn.
“Hỗn Nguyên Thần Công lợi hại thật, bảo sao ít người luyện được”, Ngô Bình lẩm bẩm.
Nói rồi, anh bắn tay lên cao, Hỗn Nguyên Tiên Lực đã chuyển hoá thành kiếm nguyên, sau đó hoá thành một đường kiếm chém lên bức tường ở phía đối diện.
Một tiếng động vang lên, bức tường kiên cố dày nửa mét đã bị xuyên thủng, cốt sắt ở bên trong cũng gãy luôn.
Sau đó, Hỗn Nguyên Tiên Lực lại chuyển hoá thành sức mạnh Đại Địa, mặt đất dưới chân Ngô Bình lỏng lẻo, người anh lún xuống rồi độn thổ và di chuyển thật nhanh ở dưới.
Chờ anh ngoi lên thì phát hiện mình đã ở gần chùa Đại Thiền rồi. Hiện anh đang có 20 viên Hoá Ma Đan, như vậy có thể cứu được 20 tăng nhân nên anh đi đến đó luôn.
Đến trước cửa, Ngô Bình nhìn thấy có khá nhiều nhân vật võ lâm ở đây, ai cũng dẫn theo thuộc hạ rồi lần lượt đi vào trong chùa.
Anh gọi một chú tiểu tới rồi hỏi: “Hôm nay là ngày gì mà có nhiều người đến chùa thế?”
Chú tiểu nhận ra thân phận của Ngô Bình nên đáp ngay: “Sư tổ! Ngày kia là đại hội võ lâm một trăm năm tổ chức một lần. Chùa Đại Thiền là ngôi sao sáng của võ lâm nên lần nào cũng được tổ chức đại hội. Những người này đều là cao thủ võ lâm từ nhiều
Ngô Bình: “Đại hội võ lâm ư?”
Anh bước nhanh vào chùa, sau đó đi tìm Viên Hối và Tông Huy.
Hai thầy trò này đang tiếp đãi các nhân vật võ lâm từ nhiều nơi đến, đột nhiên nhìn thấy Ngô Bình, cả hai mừng rỡ, Viên Hối nói: “Sư thúc, đệ tử đang định thông báo cho người đây”.
Ngô Bình: “Tôi nghe nói sắp tổ chức đại hội võ lâm à?”
Viên Hối: “Vâng, một trăm năm mới tổ chức một lần, nên các cao thủ trong giới võ lâm ở Viêm Long đều đến tham gia ạ”.
Ngô Bình: “Mục đích của đại hội này là gì?”
Viên Hối: “So tài và chọn ra võ lâm chí tôn nhiệm kỳ tiếp theo”.
Ngô Bình tò mò hỏi: “Chọn võ lâm chí tôn ư? Tôi nhớ hình như bây giờ làm gì có võ lâm chí tôn đâu?”
Viên Hối: “Vì võ lâm chí tôn phải nhận khiêu chiến của tất cả các cao thủ nên hai nhiệm kỳ trước không có ai làm được. Những người tham gia cạnh tranh cho vị trí này đều chết trên võ đài. Cuối thời Nguyên có một vị chí tôn là Võ hoàng đế, sau đó thì không còn ai nữa”.
Tông Huy nói: “Sư tổ, đại hội võ lâm lần này có thể sẽ chọn được võ lâm chí tôn đấy ạ”.
Ngô Bình: “Hả? Có ứng cử viên sáng giá nào à?”
Tông Huy gật đầu: “Nghe nói bốn gia tộc võ lâm đều cử các cao thủ mạnh đến. Ngoài ra, các gia tộc cổ xưa cũng lộ diện hết”.
Ngô Bình như có điều suy nghĩ: “Linh khí sắp phục hồi, xem ra nhiều thế lực không ngồi yên được nữa, muốn nhân kiếm lợi về mình”.
Viên Hối: “Sư thúc nói đúng, bên trên đã truyền lệnh xuống là sẽ dành cho võ lâm chi tốn nhiều tài nguyên nhất”.