Chương 613
Ngập ngừng một lát, Đinh Mặc nói tiếp: “So với thời kỳ Băng Tiền thì thời nay thua xa, người thời ấy có thể tiêu diệt hết tất cả chúng ta trong một ngày”.
Ngô Bình kinh hãi: “Khiếp thế cơ à?”
Đinh Mặc gật đầu: “Đương nhiên, vì đó là thời của thần tiên mà”.
Ngô Bình giật mình: “Thần tiên?”
Đinh Mặc: “Ừm, có thần tiên đấy. Theo sử sách ghi lại thì lời nói của thần tiên chính là ý chỉ của thần, họ đã chỉ dẫn con người phát triển hơn”.
Ngô Bình: “Nếu có thần tiền thì tại sao thời Băng Tiền lại sụp đổ?”
Đinh Mặc nói: “Đó là vấn đề mà tôi đang nghiên cứu, tôi đã ra một vài giả thuyết, nhưng đều thấy không đáng tin”.
Ngô Bình: “Nói vậy thì trước Băng Tiền vẫn còn thời đại nào khác ư?”
Đinh Mặc gật đầu: “Đúng vậy, như thời hiện đại của chúng ta bây giờ cũng được truyền thừa nhiều thứ từ Băng Tiền. Tương tự với đó thì Băng Tiền cũng nhận được truyền thừa từ thời đại trước đó. Chúng tôi thống nhất gọi thời kỳ ấy là viễn cổ, dù đã có người nghiên cứu nhưng kết luận vẫn khá chung chung”.
Ngô Bình: “Chứng tỏ thời viễn cổ còn hưng thịnh hơn cả Băng Tiền”.
Đinh Mặc: “Có lẽ vậy, đó là điều tôi đang nghiên cứu, sở dĩ tôi đi tìm động tiên cũng là vì muốn tìm đáp án”.
Ngô Bình: “Tính ra anh là một nhà khảo cổ học đấy chứ”.
Đinh Mặc cười phá lên: “Cậu nói thế cũng đúng, tôi có một thân phận là phó khoa khảo cổ học của trường đại học Thiên Kinh mà”.
Ngô Bình dựng ngón tay cái: “Đỉnh!”
Hai người trò chuyện thêm một lát, Ngô Bình nói: “Tối nay anh ở lại đây, đi vài đường cơ bản với tôi đi”.
Ngô Bình đã ngưng tụ thành quyền ý, nhưng còn một bước
Đinh Mặc sáng mắt lên: “Hôm qua chưa chính thức tỉ thí với cậu, tôi đang thấy tiếc. Hôm nay tôi sẽ thỉnh giáo vài chiêu, xem tài của tông sư quyền ý thế nào”.
Đinh Mặc cũng là người tu hành nên thấy chỉ có cao thủ cảnh giới Thần ngưng tụ ra quyền ý mới xưng là tông sư, nếu sẽ chỉ là cao thủ cảnh giới Thần mà thôi.
Cảnh giới Tiên Thiên cũng vậy, chỉ khi ngưng luyện ra quyền ý thì mới hình thành lối tư duy riêng cho mình, như vậy mới được gọi là đại tông sư, còn không thì mãi mãi chỉ là cao thủ hoặc đại cao thủ cảnh giới Tiên Thiên.
Ví dụ như Ngô Bình, anh đã ở cảnh giới Thần, hơn nữa còn ngưng luyện ra quyền ý nên đã là một tông sư cảnh giới Thần. Tông sư là phải khai tông lập phái, như đặt một nét bút thật đậm trong lịch sử của võ lâm.
Hai người đi ra sân sau rồi tỉ thí, không khí như ngưng đọng, Đinh Mặc hệt như một pho tượng bất động, thậm chí còn không hít thở.
Hắn đã có thần ý, chỉ đâu là đánh đấy, ngoài ra còn có thể chất cường tráng, cùng thể lực mạnh mẽ.
Uỳnh!
Mặt đất rung chuyển, hai người lao vào nhau.
Một tiếng động mạnh vang lên như sấm, cả hai nhanh chóng tách nhau ra.
Ngô Bình xoa vai trái của mình vì chỗ đó đã trúng một chưởng của Đinh Mặc, đúng là cao thủ cảnh giới Tiên Thiên có khác.