Thần Y
Tác giả: Hành Xích Đạo
Chương 104: Khó
Nhóm dịch: ShenYi
Nguồn: metruyen
Trong đó bỗng im ắng giây lát, lập tức liền vỡ òa, các dân thôn đều nghị luận này nọ.
- Ái dà, đông y vẫn lợi hại nhất, tây y ý à, không ổn lắm.
- Cũng không thể nói như vậy được, phải nói là truyền nhân của Quý Lão thần y lợi hại, còn tây y, vài ngày trước tôi đi kiểm tra, cũng có những cái thần kỳ lắm chứ, tận mắt nhìn thấy mà, một bệnh nhân bị bệnh viên dạ dày cấp, à chính là Lý Nhị đầu trọc của nhà Lý Gia Ổ, chỉ cần châm một cái là khỏi luôn.
- Cái tên kiê ngạo kia chính là người con thứ hai của nhà họ Quý Quý Cổ U chăng, nghe náy đây là con cháu kiệt xuất nhất của nhà họ Quý đó, Y thuật trời phú xuất chúng.
- Ừ, cái cậu có vẻ thanh ú kia là con trai thứ ba của Quý Lão là Quý Cổ Phong, y thuật cũng rất cao, cũng không thua kém gì hai anh của hắn đâu.
- Đúng đó, chậc chậc, sốt cao hơn 40 độ, chỉ cần uống một phương thuốc, hai tiếng sau là hạ sốt rồi.
- Bệnh viện Ngô Đồng thật mất mặt, dùng thuốc hạ sốt tiên tiến nhất, nhưng cũng phải năm sáu tiếng sau, sốt mới hạ dần, nhưng cũng chỉ hạ xuống 39.5 độ thôi.
- Chúng ta cũng nên thể nói như vậy được, cái này do thể chất từng người, và có hợp với thuốc nữa cơ, nói gì thì nói, người ta cũng đến đây khám miễn phí mà, chúng ta cũng không nên vui vì họ có họa chứ, đừng để những người trong thành phố thấy như vậy mà cười chê chúng ta không hậu đạo.
- Hừ, người thành phố thì sao nào, khám chữa bệnh miễn phí thì sao nào, lẽ nào Quý gia chúng tôi không khám miễn phí sao? Bọn họ đến đây cũng không đánh tiếng gì cả, lại đến thẳng Cửu Long trại của chúng tôi, chứng tỏ chẳng coi Quý gia chúng tôi ra gì cả, nên phải dạy dỗ bọn họ một bài học mới được, để bọn họ biết rằng, Cửu Long trại của chúng ta không cần bác sĩ bên ngoài tới. Đã có Qúy gia chúng tôi là đủ rồi.
Đây mà một cậu bé mwosi chỉ mười bốn mười năm tuổi đi theo mấy anh em nhà Quý thị tiến tới hò hét thị uy.
Quý Cổ Phong, Quý Cổ U không chỉ có hai người họ đến đây, theo sau còn có hơn chục người, đều là gái trai của thôn Quý Gia, nói cách khác, đây đều là những bà con thân thích của Quý thị, nhưng người này đều dựa vào sự nổi tiếng của Quý gia, nên rất coi thường những người dân thôn khác và những người ở thành phố tới, nhất là những người học y chứ.
Người đứng bên cạnh cũng không nói gì, chỉ nghĩ thầm “ mi cũng đừng đề cao Quý ra quá chứ, chỉ có tiếng ở nơi này thôi, tới chỗ khác thì cũng chẳng là gì cả đâu, ngoài xã hội còn nhiều người tài giỏi lắm”.
Nhưng, hắn cũng không dám nói những gì mình nghĩ ra, phải biết rằng, đội khám từ thiện này cũng chỉ ở Cửu Long trại có hơn mười ngày là đi rồi, mà Quý gia lại an cư đời đời ở đây, sau này cũng chẳng động chạm gì tới các người.
...
Cùng lúc này, đội Ngô Đồng vô cùng khó xử.
Khuôn mặt chuyên gia phụ sản khoa Tương Xuân Yến ửng đỏ, có vẻ rất mất mặt, nhưng dù sao cô ấy cũng là người có tuổi nhất ở đây, nên tâm trạng vẫn giữ được điềm tĩnh, trong bụng thầm nghĩ “ Không ngờ dân gian cũng có cao nhân, vừa rồi tên tiểu tử kia dùng Ma Hoàng thang hay sao ý? Hiệu quá mạnh vậy, lẽ nào gia giảm thêm một vài vị gia truyền nào đó? Nếu có thể công bố ra, nhất định tạo phúc cho nhiều người đó.
Cô ấy ngẫm nghĩ, rồi lắc đầu, biết là điều đó không thể công bố đươc, những kiểu y học dân gian này, rất bí mật giữ cái bí truyền của mình, thậm chí chỉ truyền cho nam không truyền cho nữ, truyền cho con trai không truyền cho con rể.
Khuôn mặt thanh tú của Hà Phẩm Dật cũng tím tái lại, lúc trắng bệch lúc đỏ bừng lên, vô cùng buồn bực “ Chuyện này là sao vậy? Ông mày đến khám phát thuốc miễn phí, không ngờ lại gặp phải tình cảnh này sao, mẹ kiếp, không khám miễn phí cho dân trong thôn này nữa, ông mày sẽ về bệnh viện cho sướng”.
Mẹ kiếp, tức chết đi được, đường đường là một bác sĩ chủ trị, cũng là một phó chủ nhiệm khoa cấp cứu ở một bệnh viện lớn trong thành phố, thường ngày có bao nhiêu người tìm ông mày để khám bệnh, tặng hầu bao, tặng lễ vậy, ông mày còn không khám cho nữa là, mẹ kiếp, cái bọn dân đen như các người, đúng là không biết điều.
- Ý, anh mày cũng là một chuyên gia nhi khoa, cũng từng tốt nghiệp một trường y có tiếng, không ngờ lại thua một tên dế chũi trong thôn này chứ.
Nghe thấy đối phương nói những lời