Ái Linh nằm trên giường, trằn trọc không ngủ được.
Cô đang chờ đợi dị năng được kích phát.Chắc bây giờ Thiên Quân đang kích phát dị năng rồi.Dị năng của anh ta mạnh, nên thời gian kích phát sẽ lâu và đau đớn hơn nguyên chủ.Còn dị năng mộc thì chỉ giống như cơn sốt, khó chịu một chút rồi thôi.
Tự nhiên toàn thân cô khó chịu, cơ thể dần nóng lên, mồ hôi dần tuôn ra.Cô thầm vui mừng.Thấy dị năng đã xuất hiện, cô an tâm mà đắp mềm đi ngủ.
Đột nhiên cô cảm thấy một cơn đau nhói ở tim.
Chân, tay, toàn thân đều giống như bị ai đục vào xương vậy.Đau đớn khắp người khiến cô quằn quại trên giường.
[.....] " Sao cô lại có trạng thái này.Theo thông tin ký ức nguyên chủ, khi kích phát dị năng không hề đau đớn mà"
Cô đau đến thở không nổi " Ngươi...còn nói, mau...mau giúp ta " cố gắng lắm mới được một câu hoàn chỉnh.
[.....] " Cái này ta không giúp cô được.Người chỉ có thể cố gắng chịu đựng thôi.Nhưng cô yên tâm, ta sẽ đi điều tra xem" nói xong liền biến mất.
Cô dùng sức gào lên " Hệ thống chết tiệt " trong lòng cô thầm mắng hệ thống ngàn lần.
Bây giờ cô thật sự muốn mình chết đi.Chứ thể loại đau đớn này, đúng là không dành cho người mà.Đau như vậy một lúc rồi ngừng, rồi lại tiếp tục.Cứ tuần hoàn như vậy, giống như sẽ không kết thúc.Đến lúc ngất đi, cảm giác đau mới ngừng.
Sáng sớm khi nắng chiếu lên mặt, Ái Linh mới dần tỉnh dậy.Toàn thân cô đau nhứt, trở mình cũng đau.
" Ký chủ, ta tra ra rồi nè "
Ái Linh bực dọc nói " Ngươi tốt nhất là nên tra ra gì đó hữu ích.Nếu không ta sẽ khiến ngươi no đòn " cô vẫn là ghim nó vụ hôm qua.
" Ta tra ra được là do linh hồn của người mạnh hơn nguyên chủ.Dẫn đến khi kích phát dị năng mới đau đớn như vậy "
Cô nghi hoặc " Không đúng.Nếu linh hồn ta mạnh hơn,thì ta phải trải qua nhẹ nhàng hơn nguyên chủ chứ "
" Cô đoán đúng rồi.Chắc vì linh hồn ngươi mạnh hơn nguyên chủ.Vì thế theo đó ta đoán, cô đã kích phát dị năng mạnh hơn nguyên chủ rồi "
Ái Linh nghe vậy liền hai mắt sáng rỡ.Dị năng mạnh hơn thì chính là cơ hội sống cũng cao hơn.
Tỉ lệ thành công của nhiệm vụ cũng sẽ cao lên.
" Ký chủ, cô mau thử dị năng đi "
Cô dựa theo trí nhớ của nguyên chủ.Tập trung tinh thần, trích dẫn dị năng đến lòng bàn tay.Một đóm sáng xanh ở lòng bàn tay loé lên.
"Hệ thống, đây là mạnh lên mà ngươi nói sao " cơ mặt cô co rút.
" Sao có thể, chẳng lẽ suy đoán của ta sai sao"
Ái Linh buồn rầu, nhìn đốm xanh trong lòng bàn tay.Cứ tưởng rằng, có thể đấu với nam nữ chính 300 hiệp mà dành lại sự sống.
Cuối cùng vẫn là một con gà mờ,mặt người ta chém giết.Cô cứ thẩn thờ nằm đó suy nghĩ về tương lai sau này.
" 10 phút....15 phút....20 phút" vừa ngắt lời đốm xanh liền tắt.
" Ký chủ, cô đúng thật là mạnh lên rồi "
Ái Linh thất vọng tràn trề " Mạnh lên cái gì mà mạnh.Chỉ có thể xuất ra một đốm xanh,mà được gọi là mạnh à "
" Ký chủ, cô có thể duy trì đốm xanh tới 20 phút.Mà nguyên chủ để làm được như vậy thì phải mất tới 1 năm sau "
" Thật sao.Vậy để ta thử lại " Cô ngạc nhiên mà ngồi bật