Quý Thiếu Yến đã lột sạch Chu Lê nhưng bản thân vẫn còn mặc quần ngủ và quần lót.
Hắn dựa vào đầu giường, nét mặt ôn hòa như khi thể đang ngồi trong lớp học nghe giảng bài, cười nói: "Ừm, đồng tiền vàng bị nguyền rủa, sau đó thì sao?"
Chu Lê thử gạt tay hắn ra, kết quả chưa nói được 2 câu thì tay lại trở về rồi.
Cậu trầm mặc mấy giây: "Rốt cuộc cậu có muốn nghe hay không đây?"
Quý Thiếu Yến dùng cái tay rảnh rỗi còn lại nâng cằm cậu lên, rướn người qua hôn cậu một chút, ánh mắt như thể muốn nuốt hết cả người cậu vào bụng, khẽ cười: "Nghe, cậu kể tiếp đi."
Tiếng cười này phảng phất tựa như mang theo móc câu, có thể trực tiếp câu lấy trái tim người ta.
Da đầu Chu Lê tê dại, lần đầu tiên nhận ra giọng nói của hắn thật sự rất dễ nghe.
Nhưng tên kia như thể ngại mình chưa gây chuyện đủ, không những không buông tay ra mà còn dán sát vào thêm nữa, đang muốn kéo cậu vào trong lòng ngực mình.
Suy nghĩ chạy qua đầu, cậu nhanh miệng nói: "Sau đó Barbosa thấy Elizabeth ngây người ra, bỗng dưng nổi hứng rủ đám thuộc hạ hát một bài, sông lớn chảy về đông òa, muôn sao chầu Bắc Đẩu òa --!"
Quý Thiếu Yến: "..."
Chu Lê im lặng nhìn hắn, vẻ mặt ngây thơ vô tội.
Quý Thiếu Yến giật mình tỉnh lại, dịu dàng nói: "Hát tiếp đi, tôi quen rồi."
Chu Lê cực kỳ nghe lời: "Hey hey hey hey chầu Bắc Đẩu òa, sinh tử chi giao một chén rượu òa --!"
Quý Thiếu Yến không hề dao động, kéo cậu vào lòng ngực.
Chu Lê quát lê: "Nói đi thì đi òa, anh có tôi có tất cả đều có òa --!"
Quý Thiếu Yến cười rồi lại hôn cậu mấy cái, như thể đang cổ vũ cậu.
Chu Lê hé miệng ra, lại hơi hé miệng thêm lần nữa nhưng lúc này đã không thể nào hát nổi.
Quý đại thiếu thiệt sự là tàn nhẫn không ai sánh nổi, dưới nhạc nền mà vẫn có tâm trạng đi thả dê, cậu giật giật hầu kết: "...Cậu là thứ gì vậy hả?"
Quý đại thiếu cực kì tự nhiên: "Không phải, chuyện này cậu đã biết từ lâu rồi sao?"
Không hiểu nổi trong đầu Chu Lê thiếu mất sợi dây thần kinh nào mà lại cảm thấy cái tính cách này của hắn cực kỳ quyến rũ, nhưng vẫn không nhịn được chọt một câu: "Không phải đã nói không làm gì tôi sao?"
Quý Thiếu Yến mỉm cười: "Đó là tôi của ngày hôm qua nói vậy."
Chu Lê thở phì phò mấy hơi, nhớ tới nụ hôn nồng cháy ngày hôm qua: "Cậu của ngày hôm qua cũng chả thèm tuân thủ mấy luôn á."
Quý Thiếu Yến ra vẻ tốt tính: "Tôi sai rồi."
Hắn dán khóe miệng sang nhỏ giọng: "Bồi thường cho cậu nhé."
Chu Lê lớn thế này chưa bao giờ phải chịu sự giày vò nào cả về thể xác lẫn tinh thần như vậy cả: "...!Còn chưa thành niên đâu, cậu chú ý một chút đi."
Quý Thiếu Yến khẽ cười: "Cục cưng à, tôi cũng không cầm thú tới mức đó đâu."
Chu Lê bị giọng nói này làm cho da đầu tê rần, lý trí hoàn toàn đứt phăng, chủ động hôn hắn.
Sáng hôm sau, Chu Lộ Bác vừa ngồi xuống bàn ăn liền phát hiện bầu không khí giữa hai người có hơi vi diệu.
Quý Thiếu Yến cười tới cực kỳ xán lạn, mà em trai anh cũng mang dáng vẻ tâm trạng không tồi, hai người không chỉ ngồi gần nhau hơn so với trước đây mà còn thường xuyên trao đổi ánh mắt nữa.
Ồ, thời kỳ tình yêu cuồng nhiệt đây mà.
Giống như chỉ cần thấy được một cọng cỏ nhỏ cũng có thể vui vẻ vậy.
Anh nhớ lại tối hôm qua khi đi từ phòng sách về phòng ngủ, lúc đi ngang phòng ai kia lại nghe thấy hai giọng nói đầy mờ ám, liền cúi đầu ăn cơm không nhìn hai người nữa.
Chu Lộ Văn nhìn về phía Chu Lê, nói cho cậu biết hôm nay là ngày cuối cùng của nửa tháng kia.
Tối qua cậu ta đã nói chuyện với đám đàn em, buổi sáng bọn nó bàn giao công việc xong thì không cần làm gì nữa, giữa trưa là có thể cùng nhau đi ăn cơm.
Đương nhiên Chu Lê cũng đi, cậu cực kỳ muốn biết mấy tấm chiếu mới giờ ra sao rồi.
Quý Thiếu Yến rảnh rỗi không có việc làm liền đi cùng Chu Lê.
Vì vậy Chu Lộ Văn chọn nhà hàng xong, tới giữa trưa cùng hai người Chu Lê đi qua gặp mặt đám đàn em.
Chuyện lần trước vừa có tốt vừa có xấu.
Tốt chính là đám đàn em dùng hình tượng người tốt được lên tin tức, xấu chính là máu trẻ trâu của tụi nó được truyền thông kích động một hồi bắt đầu trồi ra, không thể xuống sân khấu nửa chừng được, chỉ có thể cố gắng kiên cường mà lết hết nửa tháng, đợi nhiệt độ giảm bớt.
Lúc này gặp được Chu Lê tụi nó thật sự chỉ muốn nhào qua ôm đùi cậu gào khóc.
Cuộc sống của shipper thật sự quá khổ cực, hiện giờ tụi nó đã sinh ra ám ảnh với tiếng chuông điện thoại mất rồi.
Chu Lê đánh giá cả đám, hỏi: "Nói thử nghe xem, có cảm giác thế nào ý định ra sao, thấy công việc này được chứ?"
Đám đàn em: "...!cũng được."
Chu Lê cười: "Cũng được thì làm luôn đi nhé, sau này anh không ép mấy đứa học hành nữa."
Đám đàn em lập tức lắc đầu dữ dội: "Không không không, học sinh mà, dĩ nhiên phải lấy việc học làm đầu rồi."
"Cuộc sống phải càng ngày càng tiến lên cao, tụi em đã từng đi qua, từng yêu, từng khóc, từng cười, vậy là quá đủ rồi."
"Đúng vậy, sự trẻ trâu đã bay đi mất rồi, làm sao có thể phụ lại sự mong chờ của cha mẹ và cư dân mạng chứ?"
Chu Lê cười thành tiếng: "Vậy từ tuần sau tiếp tục học bù nhé?"
Đám đàn em: "Được, cứ quyết định như vậy!"
Chu Lê nhìn nhị ca và lão tam, thấy vẻ mặt hai đứa hơi do dự, thầm than đừng bảo là thật sự mình đã tạo cơ hội cho hai đứa theo nghiệp shipper đấy nhá?"
Cậu hỏi: "Hai đứa có ý định gì khác sao? Nói thẳng ra đi."
Mấy đứa đàn em khác cũng nhìn hai người, không hề ngạc nhiên tí nào, hiển nhiên đã biết được chuyện gì rồi.
Lão tam nhìn nhị ca, nhị ca chần chừ vài giây rồi lấy một bản hợp đồng từ ba lô ra đưa cho Chu Lê: "Là như thế này, lần trước lúc bị bắt về đồn công an, cảnh lão tam cắn người và em cổ vũ kia được đăng lên mạng, còn rất hot nữa, sau đó lúc tụi em nhận phỏng vấn bị làm thành truyện cười, cũng rất hot luôn, liền có một trang phát sóng trực tiếp tới tìm tụi em, hỏi hai đứa có muốn làm streamer không..."
Chu Lê: "..."
Quý Thiếu Yến: "..."
Chu Lộ Văn: "..."
Thì ra không bồi dưỡng ra hai anh shipper mà lại bồi dưỡng ra hai người nổi tiếng trên mạng à.
Chu Lê yên lặng nhận lấy hợp đồng, không đếm được đây là lấy thứ mấy sự việc vừa tới phiên bọn nó thì đều phát triển theo hướng không ai lường trước được, không khỏi thấy hơi khó xử, bởi vì công việc này nếu thật sự phất lên thì số tiền mà một vài streamer giỏi kiếm trong một năm đủ để người bình thường sống cả mấy đời.
Hơn nữa nói thật thì chỗ hề hước trên người mấy tấm chiếu mới này còn cực kỳ nhiều là đằng khác, cậu không vội khen ngợi hay đánh giá chuyện này là vô bổ, theo thói quen nhìn Quý Thiếu Yến.
Quý Thiếu Yến nói: "Ý muốn của mấy cậu ra sao?"
Nhị ca gãi gãi đầu: "Cảm thấy thật sự rất...!rất thú vị, muốn thử xem."
Chu Lê thầm nghĩ cũng được, không ngăn cản.
Quý Thiếu Yến: "Muốn thử thì cứ thử thôi."
Không chờ bọn nó vui mừng, hắn lại bổ thêm một câu, "Nhưng mấy cậu vẫn còn là học sinh, thường xuyên phát sóng trức tiếp sẽ bị ném đá, hợp đồng để chúng tôi thay hai cậu bàn bạc, mỗi ngày đi học về thì thử livestream 2 giờ trước đã."
Suy nghĩ của Chu Lê cũng không khác cái này lắm.
Như vậy không làm lỡ chuyện học của bọn nó, không tới mức ngay cả đường lui cũng không có.
Nhị ca và lão tam đương nhiên nghe lời hai người, mang vẻ mặt vui mừng mà đồng ý.
Mấy người vừa nói xong thì đồ ăn cũng vừa được bưng