Chào mọi người, ta là sư huynh mới vừa phun máu đầy trên mặt tiểu sư muội xong Tưởng Lạc Vân, hiện tại ta đang nằm ở trên giường đợi phu quân trở về đút thuốc cho ta uống.
Lúc Trương Trùng Cửu tiến vào rõ ràng rất chột dạ, ta vốn dĩ định nhảy dựng lên tiếp tục đánh nhau với hắn, nhưng nghĩ đến tiểu sư muội dặn dò, ta nhịn.
Trương Trùng Cửu hỏi ta: "Ngươi thế nào rồi?"
Thế nào rồi mẹ ngươi, ngươi phun máu xong sẽ thế nào mà lại hỏi loại vấn đề chó má này! Ta nói ta còn có thể chạy ra quảng trường khiêu vũ ngươi có tin hay không?
Thế nhưng tiểu sư muội nói trước mắt ta phải làm liếm cẩu của hắn, ta cân nhắc một chút, lắc đầu nói: "Không có việc gì, ta đây sẽ đi lấy nước rửa chân cho ngươi."
Trương Trùng Cửu: "..."
Lúc này ta đột nhiên cảm thấy không đúng, liếm cẩu lại không phải là làm mẹ, lấy nước rửa chân cái quái gì!
Vì thế ta lập tức sửa miệng: "Nói chơi thôi ha ha, vấn đề của ta không lớn, không chết dễ như vậy đâu."
Sau đó ta nghiêng đầu lại phun ra một ngụm máu.
Trương Trùng Cửu rất hoảng, vội vàng đút cho ta uống thuốc, ta nói: "Ngươi đừng căng thẳng, ta nghĩ lại một chút, quả thật là vấn đề của ta.
Vấn đề của ta ở chỗ ta xem mình là vợ của ngươi, nhưng trên thực tế hai người chúng ta tuy rằng đã bái đường, lại không giống thanh mai trúc mã người ta tuổi trẻ vô tư, ngươi chán ghét ta về tình cũng có thể tha thứ."
Trương Trùng Cửu nói: "Cho nên?"
Ta nói: "Cho nên ta quyết định bắt đầu từ bây giờ sẽ bồi dưỡng tình cảm! Ngươi không cần học Kim Cương Quyền, cái đó không lợi hại, ta dạy ngươi một chiêu lợi hại hơn."
Sau đó ta đem Lạc Vân Chưởng Pháp do ta tự nghĩ ra dạy cho hắn, Trương Trùng Cửu rất thông minh, thoáng cái đã học xong.
Hắn hỏi ta: "Ngươi học được từ đâu, ngươi không phải vẫn luôn rất cùi bắp sao?"
Ta nói: "Bởi vì ngươi cực kỳ chán ghét ta cho nên trước nay không muốn đi tìm hiểu về ta, ngươi lại không biết ta thực sự là loại người gì."
Ha ha! Thực sự mà nói không chừng ta móc ra còn lớn ngươi, không ngờ tới phải không.
Thấy Trương Trùng Cửu không nói lời nào, ta chuyển động cái đầu thông minh của mình một chút, nói với hắn: "Thật ra ta vẫn luôn rất sùng bái ngươi, ta luyện võ chính là vì muốn có tiếng nói chung với ngươi, không nghĩ tới ngươi lại thích loại điềm đạm nho nhã kia, tính sai rồi."
Trương Trùng Cửu: "..."
Quý vị thân mến, xin hãy chú ý, giờ phút này hắn vậy mà không dám nhìn thẳng vào đôi mắt ta!
Qua một lát hắn đi