Hai Tý và Nam chạy vào ngay lúc đấy, kịp thời ngăn cơn nóng nảy của tôi.“Yên tâm yên tâm, bản lĩnh Bạch Lang lớn lắm, sẽ tìm được chúng ta sớm thôi.”Hai Tý giải thích việc này đã xảy ra ba lần rồi, siêu nhân đen luôn có cách của anh ta không cần quá lo lắng.
Lòng tôi vẫn cảm thấy rất khó chịu, dù tôi gọi anh ta bằng siêu nhân nhưng anh rõ ràng cũng là người.
Cái thứ âm thanh chết chóc khiến chúng tôi phát điên, chẳng lẽ không khiến anh phát bệnh? Chúng tôi đến nơi xa lạ thì hoảng loạn, chẳng lẽ anh một mình tìm kiếm chúng tôi lại không sợ hãi?Được rồi, có lẽ siêu nhân đen không sợ thật- Tôi tự rút câu cuối nhưng vẫn bực bội trách:“Mọi người sùng bái cậu ấy lắm cơ mà!”“Chính vì những điều Bạch Lang làm cho toàn đội nên bọn anh rất biết ơn cậu ta.”Hai Tý vỗ vai tôi cảm thán:“Nhưng còn biện pháp nào khác đâu.”Tôi hít sâu một hơi, sau lại thở dài, suy cho cùng tôi làm gì có lập trường để trách bọn họ.
Thay vì tiếp tục cằn nhằn, tôi phải dùng hết khả năng của mình nhanh chóng dẫn mọi người đến chỗ Thánh Địa Vùi Thây.Hai Tý thấy tôi đứng dậy, biết là tôi định đi thăm dò tình hình liền vội ấn tôi ngồi xuống khuyên nhủ:“Làm gì cũng để sáng mai.
Anh và Nam vừa xem xong, nơi này an toàn, ngủ rồi tính tiếp.”Ba người đàn ông thay phiên nhau gác đêm.
Vốn mọi người đề nghị tôi nghỉ cho qua cơn sốt nhưng tôi đã từ chối.
Trong lòng tôi vẫn không yên tâm về siêu nhân đen.
Nếu giờ tôi cứ ngon lành trùm chăn ngủ, lương tâm nhất định nát bét.Đứng gác mới biết hóa ra chúng tôi đang ở trong một tòa tháp, bên cạnh có cầu thang trên tường bao có cửa sổ.
Hai Tý nói gian chúng tôi nghỉ là tầng hai, diện tích cỡ chín mét vuông, càng lên cao diện tích sẽ càng hẹp hơn.
Cái mà tôi tưởng cột đá, thực chất là một bức tượng lớn được khắc họa vô cùng đơn giản.
Tay nâng trần chân dậm sàn, mặt hướng về phía cửa.
Đường nét của tượng đã bị thời gian mài mòn gần hết, khiến hình họa vốn thô sơ nay càng khó phân biệt, chẳng trách mà tôi bị nhầm.Tôi dò đầu ra ngoài xem nhưng không thu hoạch được gì.
Thế giới tự nhiên khác hoàn toàn thế giới con người, nơi mặt trời nắm giữ độc quyền thời gian.
Tối là tối sáng là sáng, ngay cả trăng cũng chỉ để tô điểm mà thôi.
Tất nhiên tôi không thể sử dụng đèn pin, nhỡ lại thu hút mấy thứ không nên không phải.Julie vừa kể những tháp như này đều đã thành ổ của loài chim đại hung dữ, thế sao anh Hai Tý lại kết luận là an toàn?Đến sáng hôm sau, tôi mới hiểu định nghĩa an toàn của Hai Tý.“Đi thôi đi thôi, tranh thủ lúc bọn nó ra ngoài kiếm ăn.” Hai