Trúc Chi đang nằm trong phòng, đột nhiên cô lại nhìn thấy điềm báo: Một người con trai đang bị một tên thợ săn quỷ tấn công giữa đường.
Cậu bạn ấy đang đi đổ rác ra ngoài cổng thì bị tấn công.
Cô thấy rõ ràng cánh cửa mà cậu bạn bước ra chính là cánh cửa nhà hàng xóm.
Cậu bạn vừa mới chuyển tới hôm thứ hai vừa rồi.Trúc Chi không có thời gian gọi điện cho Nhất Uy, cô nhìn lên đồng hồ đã là 2 giờ sáng.
Và cô không biết chính xác khi nào cậu bạn ấy bị tấn công.
Cô đành ra ngoài ban công canh chừng nhà bên cạnh, hy vọng chặn được đòn tấn công của thợ săn quỷ.
Điều quỷ dị chính là tên thợ săn trong điềm báo của cô không hề giống với tên thợ săn mà cô gặp ở bệnh viện.
Có thể chúng có đến hai con, và con kia không xuất hiện vì đã bị thương.
Chúng vẫn cần 9 mạng sống nữa cần giết.Trúc Chi ngủ thiếp ngoài ban công, cho đến khi con chó nhà hàng xóm một lần nữa tru lên cô mới giật mình tỉnh giấc.
Cô dụi dụi mắt cho tỉnh, đáng lý phải vào nhà rửa mặt cho tỉnh táo, lại chẳng kịp bởi vì cô nhìn thấy bạn nam nhà hàng xóm đang cặm cụi tay xách bịch rác khổng lồ đi ra ngoài, y như trong giấc mơ của cô.Trúc Chi nhanh chóng chạy xuống dưới nhà mình, mở toang cổng nhà.
Cô giả vờ ném bịch rác ra ngoài giống bạn nam kia.
Sau đó, cô cẩn thận nhìn quanh một lượt.
Giờ còn rất sớm, chẳng hiểu sao anh bạn kia lại ra ngoài sớm thế.
Hóa ra, cậu ấy sẵn tiện đi tập thể dục buổi sáng mới đem rác ra ngoài đổ luôn.Trúc Chi nín thở chờ đợi thợ săn Quỷ xuất hiện.
Đột nhiên cô nhớ ra, anh bạn này chỉ là con người bình thường, không nên để cho bạn ấy nhìn thấy những thứ đáng sợ.
Cô quyết định lộ mặt, trực tiếp đối đầu với tên thợ săn nếu gã xuất hiện.Bổng dung, ánh đèn đường tắt phụt.
Đoán được lúc này, gã thợ săn nhất định xuất hiện.
Cô gọi Thượng Nguyệt đến bên mình, âm thầm kéo cung tên chờ đợi.Tên thợ săn xuất hiện thật.
Nhưng kẻ xuất hiện trước mặt bạn nam kia là một tên hoàn toàn khác với gã thợ săn mà Trúc Chi đã gặp ở bệnh viện.
Nhờ cái váy ngắn củn chưa qua đầu gối mà cô chắc mẻm rằng đây là giống cái.
Ả cầm trên tay cây rìu, tay cầm màu nâu đất.
Ả đang canh chừng bạn nam kia đặt chân ra ngoài hàng rào một lần nữa sẽ chém cậu ấy.Trúc Chi nhanh tay nhắm bắn.
Nhưng mũi tên của cô chưa kịp bay ra khỏi cung tên đã phải khựng lại.
Cô thấy bạn nam kia có vẻ chẳng sợ hãi khi gặp một kẻ có bộ dạng kì quái như thợ săn của Quỷ.
Cô còn thấy môi cậu ta mỉm cười trước khi rút ra một thanh kiếm và đâm vào trái tim của ả thợ săn.
Cậu ta rút thanh kiếm từ đâu, cô không nhìn thấy rõ.Trời quá tối, Trúc Chi cũng không nhìn thấy rõ hình dạng thanh kiếm kia.
Chỉ thấy cậu ta hành động quá nhanh.
Ngay cả ả thợ săn cũng hoảng sợ.
Ả kinh hãi thì đã muộn.
Thanh kiếm kia xuyên qua ngực của ả.
Cô thấy môi ả chảy máu, máu nhuộm cả thanh kiếm của cậu ta.Thợ săn quỷ đâu thể dễ dàng chết đi.
Trúc Chi nhớ rõ điểm yếu của ả phải là lửa địa ngục hay lửa thần chứ.
Thanh kiếm kia đâm ả chỉ khiến ả bị thương thôi chứ.
Cô không hiểu, cố núp vào một nơi khuất ánh đèn, cố không phát ra tiếng kêu nào.Trúc Chi thấy nam thanh niên kia rút thanh kiếm ra khỏi người ả thợ săn.
Cậu ta lặng lẽ chùi vết máu trên thanh kiếm của mình, lạnh lùng nhìn ả thợ săn đang quằn quại đau đớn phía dưới.Cậu ta lạnh nhạt nói:“Ta sẽ tha mạng cho ngươi nếu ngươi nói cho ta biết một chút về thế giới của ngươi.”Ả thợ săn ngước mặt lên nhìn kỹ tên con trai trước mặt.
Ả nói:“Ngươi không phải là con người?”“Ta là con người.
Là các ngươi ép ta phải truy lùng các ngươi.
Bây giờ, thợ săn quỷ.
Phải, ta biết ngươi là một thợ săn quỷ.
Ta có đọc về ngươi một chút.”Cậu thanh niên tiếp tục nói với vẻ không kiên nhẫn lắm:“Ta đã gặp rất nhiều tên giống ngươi, về thế giới ma quái kia.
Ta đang tìm một kẻ, kẻ đó ngưng đọng được cả thời gian.
Nơi mà kẻ đó đến, thời gian không thể trôi tiếp được.
Ta không có thông tin nào của hắn cả.
Ngươi có biết gì về một kẻ như thế không?”Thợ săn quỷ nói:“Không biết.
Thợ săn quỷ từ lâu đã không còn truy lùng những tên ác ma nữa.”“Phải rồi.
Các ngươi đã đổi sang săn con người – những người mang nỗi đau tinh thần.
Càng đau lòng sẽ càng thu hút các ngươi mạnh mẽ.
Đó là lý do ngươi đến đây giết ta hôm nay.”Ả nói:“Ngươi biết nhát kiếm đó đâu thể giết được ta, nó chỉ cầm chân ta ít phút nữa thôi.
Sau đó, ta sẽ cho ngươi ném mùi, ta sẽ băm ngươi thành mảnh vụn nhỏ.”Đúng như lời thợ săn Quỷ vừa nói, nhát kiếm hóa ra không giết được ả.
Ả thợ săn khạt nhổ một ngụm xuống đất.
Ả bò dậy, đứng thẳng bằng hai chân bé xíu của mình.
Vết thương trên người ả rõ ràng đang từ từ liền lại, ngay cả bộ đồ đang mặc cũng chẳng còn vết rách nào.Cậu thanh niên hơi lo ngại, lùi bước chân, tính bỏ chạy.
Ả nhanh hơn, ả đã chặn đầu cậu ấy, cây rìu trên tay không chậm thêm một giây nào mà thẳng thừng bổ xuống vai của cậu.Trúc Chi ở bên này khẩn trương bắn mũi tên trúng tay cầm rìu của ả khiến ả lại một lần nữa đau đớn, thả luôn cây rìu xuống đất.
Ả ngạc nhiên, cậu thanh niên kia còn ngạc nhiên hơn nữa.
Họ dán mắt vào đêm đen, nơi mũi tên được bắn ra.
Họ vẫn chưa thấy người bắn mũi tên là Trúc Chi.Thợ săn quỷ rút mũi tên ra khỏi cánh tay mình.
Hôm nay đúng là một ngày xui xẻo, chồng của ả mất tích cả ngày; ả thân chinh đi tìm thức ăn cũng chẳng khấm khá gì hơn; vừa bị đâm chưa khôi phục sức lực hoàn toàn lại bị ai đó bắn tên.Ả ném mũi tên sang một bên, mũi tên tự động biến mất trong không khí.
Ả không nghĩ có thêm kẻ nào khác biết đến sự tồn tại của ả.
Âm giới không xen vào chuyện của nhau, vậy ai bắn mũi tên này?Ả gầm lên:“Nếu không lộ mặt, ta sẽ giết chết tất cả những người trong khu phố này.
Ngươi có đủ bản lĩnh chặn đứng ta lại hay không?”Trúc Chi chỉ còn nước lộ mặt.
Cô bò ra khỏi chổ nấp, đứng thẳng lưng đối diện với ả thợ săn.
Trên tay vẫn còn cầm chắc Thượng Nguyệt.Ả thợ săn nhìn Trúc Chi đánh giá.
Theo như ả cảm nhận (luôn cả cậu thanh niên kia), Trúc Chi chỉ là một cô gái nhỏ nhắn, yếu đuối với đôi mắt mơ màng có vẻ chưa tỉnh ngủ hẳn.
Mũi tên lúc nảy bắn chuẩn xác như thế, ả nghi ngờ ngoài dáng vẻ yếu đuối vô tội kia là một kẻ đáng gờm.Ả nói:“Ta không cảm nhận được nỗi đau của ngươi.
Không một ai lại không có nỗi đau về mặt tâm hồn cả.
Trừ phi, ngươi mạnh đến mức ta không thể cảm nhận được nỗi đau đó.”Thợ săn quỷ bay đến gần Trúc Chi.
Ả nắm lấy cánh tay cô kéo lại gần.
Ả muốn