Thiên Thanh chờ người đàn ông kia đi rồi mới sụi lơ đôi chân xuống ghế, mồ hôi vẫn còn thấm đẫm cả khuôn mặt.
Anh đã sợ đến mức hai tay vẫn còn run rẩy.
Sợi dây chuyền trên cổ Thanh Lâm đổi màu đỏ rực báo hiệu nguy hiểm đang cận kề.
Anh không dám hó hé gì khi Tịnh Đan đang trong phòng, cũng không thể nói nghi ngờ của mình ra cho mọi người biết.
Với linh tính của một thám tử, anh cảm thấy người vừa xuất hiện không giống một thần phán xét trong lời đồn lắm.
Chắc chắn người này đang âm mưu gì đó và gã nhắm vào Thanh Lâm rõ rành rành.Nhất Uy lúc này mới giữ được nhịp thở ổn định.
Cậu cũng giống như Thiên Thanh, cũng phải cố gắng lắm mới giữ được nét bình tĩnh mà không khiến Tịnh Đan nghi ngờ gì.
Cậu biết chắc rằng Trúc Chi không dễ bị thuyết phục bởi gã đàn ông có khuôn mặt rất giống Gia Khánh ban nảy.
Cậu còn lạ gì cái bộ dạng giả vờ làm nai tơ ngơ ngác của cô nữa.
Chắc chắn có cái gì đó, cô mới trở nên chịu nghe lời người khác đến vậy.
Cô cũng không thèm quan tâm mấy hành động kì lạ của Gia Khánh, nhất là khi gã tỏ ra có hứng thú với Thanh Lâm.Nhất Uy hỏi Trúc Chi:“Chị đã nghi ngờ người xuất hiện ban nảy, đúng chứ?”Trúc Chi gật đầu.
Ngay từ lúc người này bước vào căn phòng, cô đã nhận ra có thứ gì đó khác thường.
Trông khuôn mặt của gã hoàn toàn giống Gia Khánh, nhưng tác phong, giọng nói lại hoàn toàn của một kẻ khác.
Cô không muốn vạch mặt gã bởi vì cô muốn xem xem rút cuộc gã đến đây với mục đích gì.Trúc Chi trả lời Nhất Uy:“Thứ mùi trên người của tên đó không phải của Gia Khánh.
Hắn giả mạo Gia Khánh đến đây.
Dù đã cố giấu kỹ càng mùi trên cơ thể, nhưng chị vẫn có thể nhận ra.
Bởi vì chị từng đối phó với thứ độc dược đậm mùi bên trong thử thách của mình, giống hoàn toàn với thứ mùi của hắn.
Có thể hắn chính là một trong những thuộc hạ cấp cao được Quý Nhậm phái đến, người có khả năng dùng độc.”Xem ra, Quý Nhậm thật sự đánh giá cao họ, thế nên mới cử hẳn một thuộc hạ cấp cao đến đây, chỉ vì muốn báo tin Huyết Yêu bị hành quyết.
Vô Ảnh sẽ không nghi ngờ nếu Tịnh Đan không cố hỏi xem họ vượt qua thử thách kia bằng cách nào.
Dù Trúc Chi có lên tiếng giải vây giúp gã, thì anh vẫn luôn canh chừng đề phòng nhất cử nhất động của gã rồi.Vô Ảnh gật gù nhất trí với sự nghi ngờ của Trúc Chi:“Anh cũng nghi ngờ hắn từ lúc hắn bước vào đây.
Gia Khánh dù không thân thiết với chúng ta, nhưng ngữ điệu trong giọng nói vẫn dịu dàng.
Còn tên vừa rồi, âm giọng trầm và sắc lạnh.
Nhất là khi nói đến việc Huyết Yêu có thể bị giết chết lại có chút vui vẻ.”Linh Đàm cũng hùa theo:“Mấy cái thử thách, ngoài chúng ta và Huyết Yêu không ai biết nữa cả.
Hắn đúng là giấu đầu lòi đuôi.
Tùng Bách sẽ không đời nào đi nói với Gia Khánh.”Thanh Lâm nhận ra ý đồ giải vây của Trúc Chi trước đó.
Thì ra cô muốn gã không bị bại lộ thân phận sớm quá, thì ra cô có chủ đích khi nói giúp gã.
Trúc Chi đúng là một người có giác quan nhạy bén, không biết đó có phải là năng lực của một tiểu ma vương hay không, hay vốn dĩ cô đã là một người cẩn thận trong mọi chuyện như vậy.Thiên Thanh lúc này mới nói như hết hơi tới nơi:“Sợi dây chuyền của Thanh Lâm đổi màu đỏ, báo hiệu nguy hiểm đang đến gần.
Anh sợ chết khiếp luôn, anh còn định chờ anh ta đi mới nói cho mọi người biết nghi ngờ của mình.
Ai dè, mọi người ai cũng nghi ngờ tên đó giống mình.”Lúc này, mọi người mới cùng nhìn lên cổ Thanh Lâm.
Đúng như Thiên Thanh nói, sợi dây chuyền vẫn chưa chuyển lại tông màu bình thường, mặc dù tên kia đã rời đi.
Có thể biết được, Thanh Lâm vẫn còn đang nằm trong phạm vi nguy hiểm.
Xem ra tên cấp cao ban nảy xuất hiện đã để ý đến nó.
Nếu gã biết nó chính là người có cơ thể hoàn hảo, chắc chắn nó sẽ gặp nguy hiểm.Nhất Uy băn khoăn:“Đây liệu có phải một âm mưu khác của Quý Nhậm hay không? Lão có mục đích gì khi sai một tên thuộc hạ cấp cao đến đây?”Trúc Chi đứng phất dậy:“Quý Nhậm muốn chúng ta có mặt trên thiên cung với mục đích nào đó.
Nếu hắn đã muốn thì chúng ta chiều ý hắn đi.
Dù sao Huyết Yêu cũng đã lên trên đó rồi.
Chúng ta chỉ việc cẩn thận đi theo cái tên giả mạo ban nảy thôi.”Thiên Thanh hụt hẫng nói:“Nếu vậy tụi này không thể lên trên đó giúp đỡ được gì rồi.
Lần đầu tiên anh cảm thấy bức bối khi bản thân chỉ là một con người bình thường đấy.”Tuấn Tú vờ khuyên nhủ, dù trong lòng vẫn có chút buồn phiền:“Đây là chuyện của thần tiên, người phàm chúng ta vẫn nên ở đây làm hậu phương vững chắc thôi.”Tuấn Tú, Thiên Thanh và Thanh Lâm không thể tham gia trận chiến trên thiên cung, họ có vẻ hơi buồn.
Dù họ có muốn cùng đồng hành với tất cả thế nào, họ cũng không muốn trở thành gánh nặng của mọi người.Trúc Chi nhìn cũng không muốn nhìn ba khuôn mặt buồn thảm của họ.
Miệng thì nói không sao, nhưng trong lòng dĩ nhiên có chút không cam chịu đâu.
Cô biết họ cũng muốn giúp đỡ ít nhiều, nên đề nghị:“Tất cả chúng ta đều phải đi.
Nếu không cái tên giả mạo ban nảy sẽ nghi ngờ.
Mọi người yên tâm, mọi người không phải là gánh nặng gì đâu.
Những tên cấp cao sẽ không đối phó với những người không cân sức với chúng.
Với lại, Thanh Lâm rất có thể bị bắt đi nếu tụi em rời khỏi đây.
Tốt nhất nên ở bên cạnh nhau bảo vệ nhau thì hơn.”Cả ba người kia thiếu điều nhảy tưng tưng ăn mừng.
Có câu nói này của Trúc Chi khiến họ vui hơn nhiều.
Họ nhất định sẽ giúp đỡ họ theo cách khác.
Họ sẵn sàng vác theo bất cứ vũ khí lợi hại nào, chỉ cần giúp được cho nhóm người có khả năng chiến đấu kia thôi.Thiên Thanh vui phải biết, đâu phải lúc nào cũng được lên thiên cung tham quan du lịch được.
Anh phải cầm theo điện thoại xịn của mình mới được, anh sẽ quay lại tất cả phong cảnh hữu tình trên thiên cung làm kỷ niệm.
Anh quay qua rù rì vào tai Tuấn Tú gì đó.
Sau đó, hai người khúc khích cười đùa khoái chí.
Hiển nhiên, anh đang dụ dỗ Tuấn Tú theo mình thăm quan thiên cung đây mà.Nhìn ba người họ vui vẻ như vậy, Vô Ảnh không nỡ nói ra lời trong lòng.
Rằng trên thiên cung không phải nơi để vui chơi đâu, mà là nơi tất cả đều đem tính mạng của mình ra đánh cuộc.
Rằng họ sẽ chẳng có thời gian dạo chơi xung quanh, mà sẽ bắt đầu hành động.
Ắt sẽ có người đổ máu, sẽ có người bị thương, cũng sẽ có người phải chết.Trúc Chi chờ ba người kia hưởng thụ niềm vui của mình cho xong mới nói:“Chúng ta nên nghỉ ngơi thật tốt.
Mai sẽ lên đường.
Tạm thời Vô Ảnh và Linh Đàm sẽ chia ra, một người ở lại với tụi em, một người tìm cách liên lạc với Gia Khánh và