Thiên tử giả bộ tỏ ra tủi thân, giống như việc Huyết Yêu đặt chuyện chính sự còn quan trọng hơn chuyện riêng giữa ông và hắn là chuyện gì đó rất kinh khủng đối với ông.
Ông còn chưa quên thái độ hời hợt, không chịu hợp tác của hắn khi hắn bị giam trong nhà lao đâu (dĩ nhiên ông không hề biết người tỏ ra không mấy mặn mà với những lời nói của ông thật ra là Tiểu Bạch).Thiên tử buồn bã trả lời, mắt thì lén liếc nhìn phản ứng của Huyết Yêu:“Cũng tại vì con quá lạnh nhạt với người cha này.
Như kiểu ta và con chỉ là mối quan hệ thiên đế và thần bình thường.”Huyết Yêu cau mày, rất không vui mà hỏi ngược lại:“Vậy thì người muốn cả Tam giới biết về đứa con rơi của người dưới hạ giới ư? Nếu chuyện đó khiến người vui thì cứ việc tiết lộ.
Để xem những đại thần khác sẽ phản ứng ra sao.
Lâu nay người vẫn luôn giấu nhẹp chuyện này cơ mà.”Thiên tử khoanh tay, tỏ ra giận hờn hết sức.
Đứa con trai này của ông luôn biết cách khiến ông bực mình như vậy đấy.
Huyết Yêu đúng là đứa con của ông với một phụ nữ người phàm, trong một lần ông vi hành xuống Hạ giới vui chơi và gặp được nàng.
Nàng là một người phụ nữ đẹp, dịu dàng, thông minh lại có vài phần kiêu ngạo như Huyết Yêu đây.
Ông cũng mất khá nhiều thời gian mới làm lay động trái tim lạnh giá của nàng.
Cuối cùng, nàng cùng ông hạ sinh được một đứa con trai, đứa con trai mà trước khi chết nàng đã đặt biệt đặc cho một cái tên “Yêu” và lấy họ Huyết của ông.Huyết Yêu mang dòng máu lai, sở hữu sức mạnh vượt trội hơn những người mang dòng máu lai khác.
Hắn còn là hậu duệ của một thiên đế hẳn hoi.
Thiên tử lúc ấy vốn dĩ không thể đường đường chính chính nhận Huyết Yêu là con trai của mình, nên đã gửi lại cho sư phụ hắn dạy dỗ.
Hắn vẫn biết mình là con của Thiên tử, vẫn biết không thể nhìn nhận người cha hèn nhát này, nhưng lại chẳng tỏ ra tủi thân hay buồn phiền gì cả.
Hắn cứ lạnh nhạt, cứ làm như không tồn tại một người cha nào trên đời này vậy.Thiên tử đã bao nhiêu lần gặp gỡ Huyết Yêu, nhưng lại chưa từng được nghe hắn gọi mình một tiếng “cha” nào cả.
Hắn còn nhiều lần ngang nhiên đối đầu với ông, chẳng chịu nghe lời ông, có khi còn đấu khẩu tay đôi với ông khiến ông nhiều lần ăn cục tức mà chẳng làm gì được.
Ai bảo ông là người không dám thừa nhận Huyết Yêu là con trai của mình trước.Huyết Yêu không muốn nhìn phản ứng đau buồn quá độ đang hiển hiện trên khuôn mặt mệt mỏi của Thiên tử.
Hắn có cảm tưởng chính mình mới là người ép ông không nhận con vậy, giống như hắn mới là người có lỗi trước vậy.
Hắn bình thản nói tiếp:“Trước mắt quay lại chuyện của Quý Nhậm đã được không? Chúng ta đang tốn thì giờ cho chuyện không đâu, thưa cha.”Tiếng “cha” của Huyết Yêu nói rất nhỏ, nhung Thiên tử vẫn nghe được.
Ông vui vẻ như một đứa trẻ, ngoan ngoãn ngồi xuống nghe Huyết Yêu bàn kế sách.
Ông sẽ không dại mà bắt Huyết Yêu gọi ông là “cha” thêm một lần nào nữa đâu.
Bởi vì ông quá biết rõ tính cách của hắn, nếu càng ép buộc hắn làm gì, hắn có chết cũng không làm.Huyết Yêu chỉ giải thích qua loa chuyện Quý Nhậm sẽ giết Thiên tử bằng thiên âm tà khí, không giải thích rõ ràng làm sao hắn biết được chuyện đó.
Nhưng ngạc nhiên chính là Thiên tử không hỏi cặn kẽ chút nào cả.
Ông chỉ im lặng nghe Huyết Yêu nói, trong lòng trở nên nặng nề và phiền muộn.Sau đó, hai người quyết định làm theo kế hoạch của Quý Nhậm.
Thiên tử quyết định làm mồi nhử (dù Huyết Yêu đã can ngăn nhiều lần).
Ông tin vào năng lực của Huyết Yêu, tin rằng hắn có cách cứu sống ông.
Nếu Huyết Yêu cứu ông sống lại, còn ai nghi ngờ hắn nuôi quân với mưu đồ soán ngôi thiên đế nữa.Đúng vậy.
Thiên tử trước giờ chưa bao giờ nghi ngờ Huyết Yêu.
Ông phải tỏ ra nghi ngờ hắn bởi vì Quý Nhậm đã tố cáo hắn nuôi binh.
Mà lão già như ông còn chưa từng nghe Huyết Yêu báo lại một tin nào cả.
Ông muốn có cơ hội răng đe Huyết Yêu, cũng muốn hắn có cơ hội tự giải oan cho mình.
Có như thế người ngoài nhìn vào mới không dèm pha ông thiên vị Huyết Yêu.Chỉ có điều, ông không ngờ có người thật sự có ý đồ chiếm ngôi thiên đế này của ông thật.
Thiên tử không phải kẻ ngốc, chỉ ngồi một chổ mặc cho người khác dắt mũi.
Quý Nhậm tưởng rằng gã thất sự lừa gạt được ông, nhưng không biết rằng tất cả mọi chuyện ông đều nắm rõ trong lòng bàn tay.Huyết Yêu một lần nữa không muốn Thiên tử gặp nguy hiểm, hắn nói:“Thần không muốn người mạo hiểm tính mạng.”Thiên tử lại nói:“Con đã bào chế giải dược của thiên âm tà khí rồi chứ?”Huyết Yêu thú nhận:“Kể từ khi biết điểm yếu chí mạng của thiên đế là thiên âm tà khí, thần đã âm thầm bào chế giải dược.
Tuy nhiên, thần vẫn chưa tìm ra vật dẫn của loại độc này.
Cho nên, thần chỉ có thể khiến thiên âm tà khí không thể phát tán khắp nơi trong cơ thể người mà thôi.”Thiên tử mâu quang biến đổi, ông nói:“Thứ khắc chế được thiên âm tà khí mà con bào chế giữ được mạng sống của ta được bao lâu?”“Tính theo thời gian của người phàm, người có được sáu giờ cho đến khi có được giải dược.”“Vậy thì con không nên chần chừ thêm nữa, Huyết Yêu.
Nếu chúng ta không thuận theo kế hoạch của Quý Nhậm, chúng ta không thể trừ khử hết đồng bọn của hắn.”Thiên tử nhìn thấy Huyết Yêu đang đắn đo suy tính cách khác.
Điều đó khiến ông cảm động ít nhiều.
Mặc dù hai người chưa từng tỏ ra thân mật, nhưng ít nhất cả hai vẫn luôn quan tâm lẫn nhau.
Ông hít một hơi dài rồi mới nói:“Những người của con cũng có mặt tại đây rồi chứ?”Huyết Yêu gật đầu.
Thiên tử nói tiếp, đôi mắt sáng lên vài tia sắc lẻm:“Tốt lắm.
Có cả con bé Trúc Chi đó nữa, đúng chứ?”Huyết Yêu cắn môi, có vẻ đang suy xét nên trả lời thế nào, có nên nói dối Thiên tử hay không.
Hắn chỉ muốn mọi chuyện ngả ngũ, ít nhất cũng chờ Quý Nhậm bị tiêu diệt mới tiết lộ tất cả về thân phận của Trúc Chi cho Thiên tử nghe.
Nhưng ông ấy tại sao lại đề cập đến tên của cô ấy, lẽ nào ông đã biết chuyện gì rồi.Thiên tử chạm tay lên vai Huyết Yêu, nói rất khẽ:“Con không phải người duy nhất nhìn thấy sợi tơ hồng nghiệt duyên đó.
Thân phận của con bé ấy ra sao, vì sao con lại nhất nhất bảo vệ con bé, cả việc nguyên nhân con không cắt đứt sợi nghiệt duyên ấy là gì, ta đều muốn biết.
Dĩ nhiên, ta không ép buộc con nói ra bây giờ.
Khi nào sẵn sàng, ta hy vọng cong không giấu giếm ta điều gì cả.”Huyết Yêu chỉ nhớ lại đến đó.
Hắn không kể