Huyết Yêu đưa tay lau nhẹ giọt nước mắt trên gò má của Trúc Chi.
Trúc Chi bật cười, hắn cũng cười.
Nghĩ đến chuyện cô hiểu lầm hắn, rồi đưa ra những quyết định như sẽ không bao giờ gặp lại hắn nữa, thật cảm thấy rất xấu hổ cùng buồn cười.
Cô phải làm sao mới có thể thu lại những gì đã nói đây chứ.
Càng nghĩ càng tức cái thằng cha Diệu Khang đó.Huyết Yêu chọc ghẹo Trúc Chi:“Vậy sau này vẫn không muốn gặp lại ta ư? Nghe cô nói rất hung hồn mà, rằng sẽ cùng Nhất Uy trở thành thám tử diệt ma.
Nếu vậy, cô sẽ phải cực lắm đây.
Bởi vì cô bé Triều Nghê đó muốn cưới Nhất Uy khi tụi nó đủ tuổi đấy.”Trúc Chi nhăn nhó nói:“Cái đó cũng tại tui tức mình quá nên mới nói thôi.
Tui tưởng anh với Nguyệt Trinh đó có cái gì đó với nhau mà.
Dĩ nhiên tui muốn cùng Nhất Uy giải quyết mấy vụ án ma quái, bảo vệ thế giới loài người, như những người bạn thân thiết thôi.
Còn sau này tui...!vẫn muốn gặp anh.”Trúc Chi nói xong thì xấu hổ quay mặt sang hướng khác, hai tay bắt chéo đằng sao, mũi chân cứ liên tục gõ lên sàn nhà.
Huyết Yêu coi như không thấy bộ dáng cực kỳ đáng yêu của cô.
Hắn lấy trong túi áo một sợi dây chuyền vàng, mặt dây chuyền là một viên ngọc màu đỏ, chứa một giọt máu.
Hắn đưa cho cô và nói:“Đây là sợi dây chuyền ta chủ đích làm cho cô.
Nó chứa thần khí cùng giọt máu của thần giữ của.
Thứ này có thể giúp cô tránh mọi lời nguyền hay phong ấn.
Ta đồ rằng một ngày nào đó Nguyên Sâm biết về thân phận của cô, lão sẽ triệu hồi cô.
Bởi vì lão đã đặt một loại phong ấn lên linh hồn của cô khi bỏ cô lại trên trần gian.
Chỉ cần luôn đeo sợi dây chuyền này, cô sẽ được an toàn.”Trúc Chi gật đầu, với tay nhận lấy.
Nhưng Huyết Yêu giật lại và chủ động tự mình đeo lên cổ cô.
Trúc Chi rất hưởng thụ đón nhận chút ngọt ngào này.
Cô thầm hy vọng thời gian cứ thế ngừng trôi ở đây.Trúc Chi buột miệng hỏi Huyết Yêu:“Nguyệt Trinh không nhìn thấy sợi nghiệt duyên, nhưng với người mạnh như Nguyên Sâm không lẽ không thấy nó?”Huyết Yêu gật đầu nói:“Đúng vậy.
Chính tay Thiên tử đã tạo ra lớp bảo vệ đó.”“Ông ấy từng nói sẽ giúp cắt đứt sợi nghiệt duyên kia mà không gây nguy hiểm tính mạng của hai chúng ta.”Huyết Yêu lắc đầu nói:“Không có cách nào cả an toàn cả.
Có một thứ có thể đốt cháy sợi nghiệt duyên và khiến nó trở lại màu sắc bình thường.”“Đó là cái gì?”“Đóa Huyết Linh.
Đây là một loại hoa hấp thụ máu, yêu khí lẫn thần khí mà thành.”Trúc Chi hỏi Huyết Yêu với giọng mong chờ:“Vậy anh đã lấy được đóa hoa chưa?”“Ta khó mà lấy được nó.
Huyết Linh mọc bên trong cõi Vô Định.
Đây là nơi duy nhất ta không thể đặt chân tới.
Đó là nơi giam giữ những thần tiên lạc lối, những tên yêu ma bị thần phán xét xử tội, hay những tên quá độc ác khi chết linh hồn tan ra thành từng mảnh nhỏ.
Họ sẽ phải đấu đá, giết chết lẫn nhau mới có thể tồn tại, những tên bị giết chết sống lại và lại tiếp tục vòng tuần hoàn đó.
Đó không phải là một nơi để sống nhàn hạ đâu, đó là sự trừng phạt ghê rợn nhất.”“Ý anh là chỉ chết đi mới vào được bên trong ư?”“Ta dù có chết cũng không vào được nơi đó.”“Có một cách giúp anh vào được bên trong đấy.”Giọng nói này là của Gia Khánh.
Y cùng Minh Nghĩa đã tới từ lúc nào không ai biết cả, chỉ biết khi Huyết Yêu nói đến cõi Vô Đinh và ý định muốn vào bên trong, y đã chen vào cuộc nói chuyện của họ.Thanh Trì Minh Nghĩa nhìn chằm chằm Huyết Yêu và Trúc Chi như thể họ đã biết bí mật của họ, biết về sợi nghiệt duyên mà Huyết Yêu đã cố giấu đi.Gia Khánh không nói đùa, y giải thích cho câu nói vừa rồi của mình:“Chỉ cần anh bị ta phán xét, anh sẽ đi vào cỏi Vô Định.”Trúc chi quay sang hỏi Gia Khánh, cái chạm mặt giữa họ khiến trái tim của Gia Khánh đập lên tưng tức:“Chuyện gì sẽ xảy ra sau đó? Anh ấy sẽ ra được chứ?”Gia Khánh đáp gọn:“Không.”Minh Nghĩa nói hùa theo:“Huyết Yêu sẽ trở thành linh hồn bị nhốt vĩnh viễn trong cõi vô định kia.
Nhưng một thần giữ của mà muốn vào bên trong kia cũng khó hiểu à.”Trúc Chi khi này mới nói:“Đó là vì muốn hái đóa Huyết Linh.
Anh ấy muốn hóa giải lời nguyền của sợi nghiệt duyên của tôi và anh ấy.”Minh Nghĩa kinh hãi thốt lên:“Cái gì?”Rõ ràng đây là lần đầu tiên Minh Nghĩa nghe chuyện này.
Sợi nghiệt duyên đã lâu rồi mới lại xuất hiện.
Hai người Huyết Yêu và Trúc Chi phải tin tưởng họ ra sao mới nói ra bí mật này.
Phải nói những người liên quan đến sợi nghiệt duyên, đặc biệt là người có thân thế như Huyết Yêu, đều là những người gặp nguy hiểm trùng trùng.
Nếu chẳng may có người phát hiện sợi nghiệt duyên, không phải cả hai đều gặp nguy hiểm hay sao.
Huống hồ, sợi nghiệt duyên chứa thần khí của ông Tơ bà Nguyệt, điều này càng khiến nó trở nên nguy hiểm hơn bao giờ hết.Gia Khánh cảm thấy bi thương khi biết Trúc Chi và Huyết Yêu được kết nối bởi sợi nghiệt duyên.
Điều đó chứng tỏ họ có tình cảm với nhau và nó khiến y hụt hẫng.
Tuy nhiên tình cảm mà y dành cho Trúc Chi không lớn đến nổi phải đánh mất tình bạn không mấy thân thiết của y và Huyết Yêu.
Không ngờ y lại phải từ bỏ tình cảm của mình khi nó chỉ mới vừa chớm nở.Trúc Chi nói tiếp:“Một trong hai phải giết chết người còn lại.
Đó là lời nguyền của sợi nghiệt duyên.”Gia Khánh nghiêm trọng nói:“Không chỉ có như vậy thôi đâu.”Nhưng Gia Khánh chưa kịp nói tiếp đã bị Huyết Yêu ngăn lại:“Được rồi.
Gia Khánh ở lại đây một chút, sẵn tiện ta cũng đang muốn bàn bạc với anh một chuyện quan trọng.”Trúc Chi và Minh Nghĩa nhìn nhau, hiển nhiên họ biết hai người đang bị Huyết Yêu đuổi khéo ra bên ngoài.
Minh Nghĩa nhanh chóng dìu Trúc Chi ra ngoài, trong lòng đang muốn biết sự tình sợi nghiệt duyên kia ra sao.Minh Nghĩa hỏi Trúc Chi:“Vậy em thích Huyết Yêu hay Huyết Yêu thích em?”Trúc Chi nói rất nhỏ:“Em thích anh ấy, còn anh ấy thì hên xui, em vẫn chưa rõ cảm xúc của con người đó ra sao nữa.”Minh Nghĩa thì thầm:“Sao em thích được tên đó hay vậy? Tên đó rất đáng ghét.”“Em không thấy ảnh đáng ghét.”Minh Nghãi “xì” một tiếng rõ dài, nhưng không phản ứng quá kịch liệt với tình cảm của Trúc Chi.
Gã chỉ đang lo lắng cho chính họ khi những chuyện sau này của họ sẽ trở nên trắc trở cùng cực.Hai ngày sau, Trúc Chi đã thực sự khỏe hẳn.
Huyết Yêu không còn quay lại phòng cô lần nào nữa, hình như hắn bận rộn chuyện bí mật nào đó.
Hắn cũng chẳng hó hé với ai câu nào cả.
Chuyện mà hắn cùng Gia Khánh bàn bạc với nhau cũng chẳng ai được biết.Thanh Trì Minh Nghĩa có vẻ không vui khi Gia Khánh chẳng tiết lộ điều bí mật kia cho gã biết, chuyện mà trước đây chưa từng xảy ra.
Có lần nào Huyết Yêu và Gia Khánh trở nên thân thiết hơn gã với y đâu.
Gã tỏ ra giận hờn Gia Khánh, không thèm để ý đến Gia Khánh nữa nếu y không tiết lộ chút ít thông tin gì cho gã.
Nhưng mặc cho gã giận hờn bao lâu, Gia Khánh vẫn một mực giữ khư khư bí mật ấy.
Thế là, gã không còn cách nào khác ngoài việc nói chuyện lại với y như trước, vì gã làm gì còn người bạn nào rủ chơi cờ và uống trà đàm đạo đâu.Trúc Chi cùng những người khác trở lại trường học, Triều Nghê tỏ vẻ không vui, bởi vì nó hết được làm cái trò giả vờ Trúc Chi đến trường học cùng Nhất Uy.
Hình như Huyết Yêu bắt nó ở lại trông nhà cùng Tiểu Bạch.Nhất Uy thì mừng ra mặt, ít ra Triều Nghê không được phép xuất hiện ở thế giới bên ngoài khi chưa có sự đồng ý của Huyết Yêu.
Cậu coi như trút được một phần gánh nặng.
Vì điều này mà thằng Lâm cứ chọc ghẹo bên tai cậu hoài, đến mức cậu phát khúng và (lần đầu tiên trong đời) đã ra tay đánh nó một trận ra trò.Trúc Chi trở lại trường học và trở nên căng thẳng hơn