Tất cả đều bất động nhìn cánh cổng đang từ từ xê dịch, rất nhỏ.
Ngay cả Nguyên Sâm cũng chẳng còn tâm trí nào quan tâm đến lằn chắn kìa quái phía bên kia nữa.
Lão đang bận hồi hộp xem thử Huyết Yêu tại sao muốn mở cảnh cổng, trong khi trước đó hắn buộc Cố Nhi ngăn cản Bảo Bảo cho bằng được.
Tên tóc đỏ quá là kì lạ nha.Bên kia Linh Đàm và một người nữa – Thủy vương đang tích cực tạo lằn chắn bằng nước khổng lồ.
Huyết Yêu đã nhờ họ làm việc này, hình như muốn ngăn chặn đám quái vật có thể thoát ra từ cổng vô định ra bên ngoài trần gian.Tiểu Bạch được Huyết Yêu giao cho việc hộ tống Linh Đàm và cả Thủy vương đến cõi vô định.
Chuyện cụ thể đã được hắn viết trong hai bức thư dài, vì không còn thời gian tìm gặp hai người ấy.
Tiểu Bạch vừa gặp cha của mình đã đưa ngay cho cha một bức thư.
Bên trong viết gì Tiểu Bạch không biết, chỉ biết sau khi hai người gặp được Thủy vương thì Linh Đàm và ông ấy bắt đầu rù rì chuyện gì đó, mà nó nghe chẳng hiểu gì cả.Linh Đàm nói:“Huyết Yêu muốn chúng ta tạo một lằn chắn khổng lồ.
Với sức mạnh của thuồng luồng tinh và thủy khí của ông, chúng ta nhất định có thể ngăn được lũ quái vật đó gây hại cho nhân gian.”Thủy vương gật gù cái đầu.
Lão nói thêm:“Tên đó mặc dù có ý đồ riêng tư trong chuyện mở cõi vô định, nhưng hắn vẫn một mực bảo vệ an toàn cho con người.
Đủ có thể thấy hắn chu đáo và tinh tế cỡ nào.
Rất hiếm khi thấy một thần tiên nào nhìn xa trông rộng như hắn.
Hắn đã trù tính được tất cả, đúng không?”Linh Đàm mỉm cười.
Gã cũng rất đồng tình với Thủy vương, rằng Huyết Yêu thông minh và luôn nghĩ kế sách vẹn toàn nhất.
Gã còn chưa bao giờ thấy hắn thua thiệt trong khoảng nào cả.
Đối với một tên quỷ quyệt như Nguyên Sâm, gã đối phó không nổi, cũng trả thù không nổi.
Vậy thì gã sẽ giao cái mạng này cho hắn, còn hắn sẽ hạ Nguyên Sâm giúp gã.Thủy vương đồng ý đi cùng Linh Đàm một phần vì muốn trả ơn Huyết Yêu đã yêu thương cháu ngoại của ông, phần cũng vì không muốn đám quái vật chạy thoát cõi vô định tràn xuống hãm hại con người.
Tuy ông không còn tham gia vào chuyện của Tam giới, nhưng rõ ràng ông cũng như Huyết Yêu, cũng mủi lòng nếu con người bị giết hại.
Rõ là tên tóc đỏ bắt được điểm này của ông, vì thế mới viết bức thư ủy mỵ như thế gửi cho ông.Thủy vương không hy vọng vì lấy được đóa huyết linh cứu Trúc Chi mà con người gặp nạn.
Nếu Thiên tử truy ra ngọn ngành thì con bé nhất định chịu hình phạt tàn khốc mà đến Huyết Yêu cũng chẳng cứu nổi.Tiểu Bạch, Thủy vương và Linh Đàm đến gần cõi vô định thì bắt gặp Nhất Uy cũng đang đến đây.
Tiểu Bạch ôm lấy Nhất Uy một cái thân tình, rồi hỏi cậu vài chuyện xảy ra trong khi nó đi làm nhiệm vụ tối mật.Nhất Uy kể cho Tiểu Bạch nghe vài chuyện, ngay cả chuyện Triều Nghê vì cứu mạng cậu mà bị thương (Tiểu Bạch liền suýt xoa khen ngợi Triều Nghê, lại còn nhấn mạnh nó rất yêu thương Nhất Uy nên mới không cần mạng sống như thế), hiện giờ đang nằm một mình tại nhà Huyết Yêu.
Bác bảo vệ Ngư Lâm bị trúng âm tà độc, nhưng Tuấn Tú đã điều chế được loại dược giúp bác ấy cầm cự cho đến khi Huyết Yêu trở lại.
Đáng lý cậu phải ở lại đấy trông coi Ngư Lâm và những người còn lại, nhưng bác ấy từ chối và bắt cậu về đây giúp sức cho Huyết Yêu.Lôi Trí khi ấy cũng vừa về tới trường học, nó nói:“Anh Ngư Lâm nói phải đó.
Chuyện canh giữ quỷ môn quan cứ để anh và tụi Minh Nhựt lo đi.
Em cứ đến cõi vô định, phòng trường hợp lũ quái vật có thể thoát ra ngoài và anh Huyết Yêu cần nhiều người hợp sức.”Nhất Uy mới yên tâm rời đi.
Linh Đàm ra dấu cho Nhất Uy bay lên lưng của mình.
Và họ cùng nhau tới cõi vô định.
Tiểu Bạch cùng Nhất Uy tiến vào trong trung tâm, còn Linh Đàm và Thủy vương ở bên ngoài lãnh nhiệm vụ cao cả khác.Linh Đàm dùng sức mạnh của thuồng luồng tinh đã tạo ra một lằn chắn bằng nước cực mạnh, Thủy vương dùng thủy khí đóng băng chúng lại.
Như vậy xung quanh cõi vô định đang bị bao vây bởi một bức tường bằng băng khổng lồ mà không cách nào vượt qua được, trừ phi Thủy vương thu lại thủy khí.Bức tường cao chót vót, khi nó càng lúc càng tiến lên cao thì Nguyên Lực và Diệu Khang cũng bị đánh văng vào bên trong.
Hai kẻ nghi ngờ nhìn nhau, lại nghi ngờ nhìn bức tường đang từ từ khép kín trên cao.
Nguyên Lực liếc Diệu Khang một cái rồi mới rời đi, y hừ lạnh, coi bộ muốn tạm ngưng trận chiến, muốn tiến vào bên trong xem thử đang có chuyện gì xảy ra.
Diệu Khang cũng lướt theo sau Nguyên Lực.Tại trung tâm bức tường băng, ngay trước cổng vô định, mọi người đang nín thở chờ đợi.
Hai phe phái lúc này quên luôn cả việc đánh nhau.
Nguyên Lực và Diệu Khang tiến tới bên cạnh, một người thì đến bên cạnh chủ ngân Nguyên Sâm, người còn lại tiến lại gần Nguyệt Trinh.Diệu Khang hỏi Nguyệt Trinh:“Chuyện gì đang xảy ra ở đây?”Nguyệt Trinh thì thầm:“Cánh cổng sắp mở ra rồi.”Diệu Khang cũng hồi hộp nhìn về phía cánh cổng.
Nó đang từ từ mở ra, Cố Nhi đang đu mình trên không, chỉ cần nghe hiệu lệnh của Huyết Yêu sẽ lập tức khóa cánh cổng lại bằng chuỗi hạt.Bên trong cõi vô định, Y Nguyên nhận thấy cánh cổng đang từ từ mở ra liền ôm lấy Thủy Hà và ra hiệu cho những người còn lại (Du Hồn, Nhậm Tuyền và Ưng Thụy) chuẩn bị lao ra ngoài.
Cánh cửa hé mở đủ vừa một người qua thì gã bay ra ngoài, ba người còn lại nối đuôi nhau cùng ra ngoài thành công.Không may là những tên quái vật phía sau đã đuổi theo kịp và một vài tên đã xổng ra ngoài cùng họ.
Huyết Yêu (đứng rất gần cánh cổng) vừa thấy Y Nguyên và Thủy Hà liền hét lên cho Cố Nhi khóa cánh cổng lại.
Đồng thời hắn dùng thần khí đóng cánh cổng trở lại.Nguyên Sâm vẫn chưa nhìn ra ai là người bước ra từ cõi vô định.
Bởi vì họ trở ra cùng với một làn khói xám, che hết tầm nhìn của lão.
Hơn nữa, lão đang bận dùng thần lực cản Huyết Yêu, không muốn hắn đóng cánh cổng lại.Nguyên Sâm lao đến tấn công Huyết Yêu.
Thần lực của hắn bị Nguyên Sâm đột ngột ngăn chặn nên lệch đi phần thần khí của mình, suýt chút nữa thần khí đã văng trúng Thủy Hà đang đứng gần đó.
Rất may Y Nguyên đã nhanh tay ôm lấy nàng và đến nơi khác an toàn.Nguyên Sâm nghiến răng nghiến lời, trông rất tức tối.
Lão phải mở hoàn toàn cánh cổng, lão muốn tẩm máu trần gian, lão muốn con người phải gặp đau khổ, tai ương.
Lão dùng thần khí chụp lấy cơ thể của Trúc Chi, người đang hôn mê được Lý Ngôn canh chừng bên kia.Nhất Uy và Tiểu Bạch không kịp phòng bị, Trúc Chi đã bị thứ gì đó hút đi.
Hai người mau chóng đuổi theo, nhưng khi biết thứ bắt cô là Nguyên Sâm thì hai người đáp xuống đất, đứng cạnh Diệu Khang và Nguyệt Trinh.
Cả hai đều lo lắng nhìn lên cao, nơi Trúc Chi đang bị Nguyên Sâm bắt giữ.Nguyên Sâm phải thừa cơ cánh cổng chưa đóng hẳn, phải thả ra ngoài một người mà