Dân gian Việt Nam có câu “Tậu trâu, cưới vợ, làm nhà. Trong 3 việc ấy thật là khó thay”. Hội Liên Việt đều đến từ tương lai, nên không thể nào hiểu được cái gọi là khó khăn trong việc cưới hỏi thời phong kiến. Ở thời hiện đại, ai đi soi ngày soi giờ xem có hợp nhau, hay lo lắng đến tứ hành xung ... các kiểu các loại mấy đâu. Thậm chí có khi hai người nam nữ ăn ở với nhau có con rồi mới ra phường làm cái đăng ký để có cái mà khai sinh cho con. Nhưng ở Việt Nam giai đoạn 1400, cái việc cưới hỏi nó mới khó khăn làm sao. Và Dũng đang là nạn nhân của phong tục rườm rà ấy.
Đầu tiên là việc kén chọn của cha vợ. Dân gian có câu “Mua thịt thì chọn miếng mông, lấy chồng thì chọn con tông nhà nòi” hay là “Lấy vợ chọn tông, lấy chồng chọn giống”. Cũng bởi thế mà Dũng bị lão Đinh Tú, cha của Đinh Minh Thu hỏi tới hỏi lui, mấy vấn đề như: Cha mẹ ở đâu (600 năm sau), nhà ở đâu (600 năm sau), học hành đến đâu (Xong cấp 3, nhưng 1 chữ nho bẻ đôi không biết)... Cuối cùng, sau khi Dũng trả lời bài thi xong, ông già tức giận phất tay bỏ vào trong nhà. Nếu không phải Dũng làm “bẩn” con gái ông (chỉ ôm thôi mà – Dũng kêu oan), còn lâu ông lão này mới gả con gái cho hắn... Đến lúc tính tam hợp với tứ hành xung lại càng chết, ông lão hỏi ngày sinh của Dũng, chẳng nhẽ lại nói mình sinh năm 1993, Dũng đành nói mình 20 tuổi. Tính tới tính lui thế nào cuối cùng Dũng nói mình sinh năm Tuất, 1391, còn Thu sinh năm Tý, 1393, cũng may không bị xung khắc.
Qua phần kén chọn là phần Dạm ngõ. Ngày hôm đó, Mạnh, với tư cách là người có chức vụ tối cao của hội Liên Việt, mặc bộ quân phục, trên ngực ghim đủ loại huân, huy chương (Bộ sưu tập trên tàu Quang Trung, lúc này hội còn chưa có huân chương đâu), cưỡi một con chiến mã màu trắng như tuyết, đến nhà Thu để “thưa chuyện” với lão Đinh. Mới đầu lão Đinh còn ngại không dám ngồi xuống, cứ đòi chắp tay đứng hầu. Mạnh và Dũng phải khuyên bảo mãi ông lão tội nghiệp mới dám ngồi xuống, nét mặt có vẻ hồi hộp. Đầu tiên Mạnh lân la nói chuyện gần xa, bàn chuyện thời thế, làm cho tên Dũng đứng đằng sau sốt ruột như ngồi trên đống lửa, mà cha con Thu cũng chả kém gì... Ai bảo chú xông vào phòng anh không gõ cửa – Mạnh đắc ý nghĩ thầm. Sau một hồi vòng vo tam quốc, Mạnh mới nói vào vấn đề
- Bác Tú này, cháu nói với bác chuyện này
- Chuyện gì mong Hầu gia cứ dạy? – Lão Đinh chắp tay nói
- Bác đừng gọi cháu là Hầu gia, cứ gọi cháu là Mạnh, hay tư lệnh là được rồi.
- ẤY chết, bẩm ngài, ngài dạy thế nào chứ gọi thế sao được, phải có tôn ti trật tự chứ ạ - Lão Đinh hốt hoảng nói
- Ôi, vì tôn ti mới thế. Bác hơn tuổi cháu, kính lão đắc thọ mà. Cứ thế nhé. Cháu nói chuyện chính đây. – Mạnh cười nói – Cháu thấy em Thu nhà ta cũng xinh đẹp, nết na, mà đồng chí Dũng đây – Mạnh chỉ vào Dũng – là đội trưởng đội xung kích tiền tiêu, có thể nói chức vị là tương đương với Điện tiền chỉ huy sứ của triều đình, đúng là tuổi trẻ tài cao. Nay trai tài gặp gái sắc, như nam châm hút lẫn nhau, ách, xin lỗi, chắc bác không biết nam châm là gì – Mạnh thấy mặt ông già khó hiểu liền sửa lại – vậy thì nói nôm na thế này vậy. 2 đứa này chúng nó ý hợp tâm đầu, muốn cùng nhau chung sống đến đầu bạc răng long, nên cháu thay mặt hội Liên Việt, cũng đại diện cho nhà của Dũng, đến xin bác cho hai đứa nó được cưới nhau, nên vợ nên chồng.
Dũng đứng đằng sau nghiến răng nghiến lợi. Cái lão này nói luyên thuyên, lung ta lung tung cái gì một đống lớn vậy trời. Muốn đập lão ấy một cái quá.
- Bẩm... ngài Tư lệnh – haizzz, vẫn không sửa được tôn xưng, nhưng gọi là tư lệnh cũng là tiến bộ rồi, Mạnh thầm nghĩ – ngài đã dạy như vậy thì phận dân đen như chúng con... chúng tôi làm sao dám không nghe. Nhưng là người làm cha, ai chẳng muốn con gái mình gả ra được mở mày mở mặt, vì thế...
Không đợi ông lão nói hết, Mạnh đã phất tay nói
- Bác cứ yên tâm, đám cưới của Dũng cũng là đám cưới đầu tiên của Hội Liên Việt, nhất định sẽ làm cho bác vừa lòng. Về phần chọn ngày, thú thật với bác là chúng cháu cũng không thông thạo việc này cho lắm, nên đây là ngày tháng năm sinh của Dũng, xin bác nhờ thầy tính dùm. Xong việc bác cứ đi tòa thị chính tìm cháu
- Vâng, nếu vậy thì tôi cũng yên tâm
Cuối cùng thì cũng xong lễ dạm ngõ. Sau đó gần 2 tuần là lễ ăn hỏi. Đội hình Bưng tráp của nhà trai rất hoành tráng. Hôm đó, Xích Tử, Trần Nhân Tú, Huỳnh Văn Nam, Huỳnh Đức Bình... các sỹ quan cao cấp của hội Liên Việt mặc quân phục phẳng phiu, cầm trên tay những chiếc khay đồ lễ màu đỏ, cưỡi trên chiến mã thuần sắc trắng, đi từ khu nhà đặc cấp đến nhà lão Đinh. Các cô gái của hội thì mặc áo dài đỏ, đứng túm tụm ở nhà gái đợi chờ đoàn bưng tráp đến. Lễ ăn hỏi của hội gồm 1 khay trầu cau, 5 bình rượu gạo, 1% cổ phần công ty dệt Liên Việt, 1 căn nhà ở khu cao cấp, 30 nô lệ và 1 ít ruộng đất ở ngoại thành Hội An.
Cuối cùng là lễ cưới. Lễ cưới của Dũng và Thu diễn ra vào ngày 9/9 năm 1401, trùng với ngày kỷ niệm 1 năm ngày xuyên việt. Đoàn rước dâu thuần một sắc quân phục kiểu mới, áo đen quần xám ùng da đen, đầu đội mũ mềm. Trưởng đoàn là một ông lão thương nhân người Việt, có 5 trai 4 gái, 2 vợ 3 thê, đúng dạng vợ con đuề huề, con đàn cháu đống. Phù rể là toàn bộ các bạn trai của hội Liên Việt, quân phục có đính dây tơ vàng. Dũng mặc áo thụng bằng gấm màu lam, quần trắng ống sớ, đầu búi tó, chít khăn nhiễu màu lam, đi hài thêu. cưỡi ngựa trắng. Đột nhiên Mạnh nhớ tới một câu trong truyện huyền huyễn của Trung Quốc “Cưỡi ngựa trắng chưa chắc đã là hoàng tử, có khi còn là Đường Tăng. Có cánh chưa chắc đã là Thiên Sứ, có khi là người chim”. Mạnh âm thầm chém gió: “Muốn biết Dũng là Hoàng Tử hay Đường Tăng, đêm nay mới có kết quả”... Cô dâu mặc áo mớ ba, trong cùng là áo màu đỏ, áo giữa bằng the hay vân thưa màu xanh chàm, áo ngoài bằng the mỏng màu đen, mặc quần trắng, đi hài gấm. Tóc của nàng được chải lật và búi ra sau gáy, cổ nàng đeo kiềng vàng, phụ trợ tôn lên cái cổ cao 3 ngấn. Trên đôi tay trắng trẻo là những chiếc vòng vàng xinh đẹp. Đây là quà cưới chị em hội Liên Việt tặng nàng, đều là đánh cướp hải tặc thu được, cho ra ngoài cũng không tiếc, hơn nữa Thu cũng sắp thành 1 chị em của hội phụ nữ mà. Đoàn rước đi đến nhà gái thì bị mấy chục người dân Hội An chăng dây chặn đường, bắt phải hát đối mới được cho qua. Mấy cô thấy các đồng chí hội Liên Vịt đẹp trai, cứ trêu bắt đối mấy câu như kiểu
Nhà Gái: Nghe anh hay chữ em hỏi thử mấy câu nì... Con diều hâu bay qua đó có mấy lông rứa anh hè?
Nhà trai: Em