Một khắc đồng hồ sau, Bách Linh lâu mở cửa buôn bán.
Lượng lớn thực khách tiến vào Bách Linh lâu dùng cơm.Vương Trường Tuyết ngay cả thời gian để uống một ngụm nước cũng không có.
Liên tục làm hơn mười món thức ăn.Giờ Thân, một vị Linh đầu bếp khác tới thay cho Vương Trường Tuyết, lúc này nàng mới có thể nghỉ ngơi.Rời khỏi Bách Linh lâu, Vương Trường Tuyết đi Trà diệp điếm mua một hộp nhị giai trà diệp.
Đi vào một toà tiểu viện u tĩnh, đánh ra một tấm Truyền âm phù.Không qua bao lâu, cửa viện mở, một phụ nhân trung niên vai thô eo mập đi ra.“Ồ, Trường Tuyết, là ngươi à! Vào đi!” Phụ nhân trung niên nhìn thấy là Vương Trường Tuyết, cũng không cảm thấy bất ngờ.
Dẫn nàng vào trong viện, ngồi xuống bên trong một toà thạch đình.“Chưởng quầy, mấy năm nay đa tạ sự chiếu cố của ngài.
Năm nay vừa sao Phượng minh hồng bào, là một chút tâm ý của ta.
Mong rằng ngài không ghét bỏ.”Vương Trường Tuyết lấy ra một hộp trà tinh mỹ màu đỏ, đưa cho Lưu Hồng.Lưu Hồng có chút kinh ngạc, nàng tiếp nhận hộp trà, để lên trên bàn rồi nói: “Phượng minh hồng bào là nhị giai linh trà.
Cây trà năm năm mới thu hoạch một vụ, một gốc cây trà chỉ sao được có năm sáu cân trà diệp.
Cái này ít nhất phải tốn ba trăm khối linh thạch.
Vô công không nhận lộc.
Có chuyện gì, ngươi nói rõ đi.”“Thật ra cũng không có chuyện gì quan trọng.
Nghe nói ngũ tông Nguỵ Quốc sắp tuyển nhận đệ tử.
Ta luôn yêu thích nấu nướng, nghe nói Bách Linh môn có rất nhiều Linh đầu bếp.
Trường Tuyết muốn bái nhập Bách Linh môn, không biết chưởng quầy có thể đề cử ta được hay không? Nếu sau này sự thành, Trường Tuyết chắc chắn sẽ hậu tạ.”Nói đến đây, Vương Trường Tuyết đứng dậy, thi lễ với Lưu Hồng.Lưu Hồng trầm ngâm một lát, rồi nói: “Trù nghệ của ngươi không tồi, còn có thể chịu khổ.
Nhưng nếu muốn bái nhập bản tông, tư chất cũng không thể quá kém.
Xuất thân cũng phải sạch sẽ.
Đúng rồi, xuất thân của ngươi là ở đâu? Nếu là gia đình trong sạch, ta thật ra có thể tiến cử ngươi.
Nhưng có bái nhập được bản tông hay không, còn phải xem vận khí của ngươi.”Vương Trường Tuyết cũng không định giấu diếm.
Môn phái thu nhận đồ đệ đều sẽ hỏi về xuất thân, nghe nói còn có thể dùng bí thuật hoặc là pháp khí để phát hiện kẻ nói dối.“Ta xuất thân từ Thanh Liên sơn Vương gia ở Ninh Châu Tống Quốc.
Bởi vì nguyên nhân đặc thù không thể không rời khỏi gia tộc.
Đến Bạch Long cốc sinh sống, ta…”“Cái gì? Tống Quốc? Ngươi tới từ Tống Quốc?”Lưu Hồng sắc mặt khẽ biến, kinh ngạc hỏi.Nàng vốn tưởng Vương Trường Tuyết là nhân sĩ Nguỵ Quốc.
Một tu sĩ Luyện khí kỳ không có khả năng từ Tống Quốc chạy đến Nguỵ Quốc kiếm ăn.“Đúng vậy! Chưởng quầy, có chuyện gì không ổn sao?”Vương Trường Tuyết nhìn thấy phản ứng của Lưu Hồng, có chút thấp thỏm bất an.Lưu Hồng thay đổi sắc mặt, lộ ra chút thân thiết tươi cười, cất lời: “Không có gì.
Chỉ là ta thật không ngờ, ngươi là tu sĩ Tống Quốc lại có thể trèo non lội suối chạy tới tận Nguỵ Quốc xa xôi để kiếm ăn.
Phụ trách thu nhận đồ đệ là Tô sư thúc, ta có thể tiến cử ngươi với người.
Nhưng trước đó, ngươi phải nói rõ cho ta nguyên nhân vì sao chạy đến tận Nguỵ Quốc.
Cũng đừng nghĩ đến việc giấu diếm cho qua.
Trước khi nhập môn, sư thúc sẽ dùng bí thuật để phát hiện nói dối.
Nếu ngươi nói dối, nói không chừng sẽ xem ngươi như là thám tử của môn phái khác phái đến mà xử trí.”Vương Trường Tuyết nghe vậy, trong lòng căng thẳng.
Do dự một lát, cuối cùng vẫn mở miệng: “Ta vốn dĩ là…”Nghe xong Vương Trường Tuyết tự thuật, Lưu Hồng hài lòng gật gật đầu, rồi nói: “Tốt rồi, xem ra xuất thân của ngươi không có vấn đề gì.
Qua vài ngày nữa Tô sư thúc sẽ đến, ta sẽ dẫn ngươi đến gặp ngài.
Ngươi trở về nghỉ ngơi đi!”Vương Trường Tuyết lên tiếng đáp ứng, mang theo tâm tình thấp thỏm