Trong phòng, Vương Trường Sinh ngồi xếp bằng ở trên giường gỗ, toàn thân được bao bọc bởi một tầng lam quang.
Bên cạnh bày ra một cái Lam sắc hồ lô.Một lát sau, lam quang xung quanh Vương Trường Sinh dần tản đi.
Hắn mở hai mắt, trong mắt lộ ra thần sắc vui sướng.“Không hổ là thiên địa linh thuỷ.
Tuy là Huyền Âm linh thuỷ đã pha loãng, nhưng hiệu quả tốt hơn nhiều so với dùng Ngọc hàn linh thuỷ được phối chế từ linh dược.”Vương Trường Sinh nhẹ thở ra một hơi, lẩm bẩm.Sau khi trở lại chỗ ở, hắn lập tức dùng Huyền Âm linh thuỷ tu luyện.
Hiệu quả tốt hơn nhiều so với Ngọc hàn linh thuỷ.
Điều không hoàn mỹ duy nhất là số lượng Huyền Âm linh thuỷ quá ít, chỉ có năm mươi cân.Lúc này, sắc trời đã muốn sáng.Vương Trường Sinh xuống giường, vươn thắt lưng.
Vào lúc này, thanh âm của Vương Diệu Tổ chợt vang lên: “Trường Sinh, tu sĩ Trúc cơ Uông gia muốn gặp ngươi.
Ngươi nếu thuận tiện, thì đi ra gặp mặt bọn họ đi!”“Uông gia? Bọn họ tới tìm con để làm gì?”Vương Trường Sinh có chút bất ngờ.
Hắn không có giao lưu gì với Uông gia.
Đêm qua cũng chỉ trao đổi với Uông Như Yên vài thứ tài liệu.Vương Trường Sinh đẩy cửa phòng, đã nhìn thấy Vương Diệu Tổ đứng ở bên ngoài.“Gia gia, Uông gia có nói tìm con là vì chuyện gì không?”Vương Diệu Tổ lắc lắc đầu rồi nói: “Chưa nói, ta đã để cho Minh Trung đi tiếp đãi bọn họ.
Uông gia là đại gia tộc tu tiên, không thể đắc tội.
Đi gặp bọn họ đi!”Đi vào đại sảnh, Vương Trường Sinh thấy được một nam một nữ.
Nữ chính là Uông Như Yên, nam là một vị nam trung niên nhìn rất nho nhã.Vương Trường Sinh ôm quyền về hướng Uông Như Yên và nho sinh trung niên, khách khí mở lời: “Tại hạ Vương Trường Sinh, không biết hai vị đạo hữu lần này đến là có gì chỉ giáo?”“Vương đạo hữu, tại hạ là Uông Thư Hàm.
Nghe Như Yên nói, Vương đạo hữu là một Khôi lỗi sư có kinh nghiệm phong phú?”Nho sinh trung niên giới thiệu đơn giản một câu, sau đó vào thẳng vấn đề chính.“Tại hạ quả thật là một Khôi lỗi sư, còn về kinh nghiệm phong phú thì thật không dám nhận.”Vương Trường Sinh bộ dáng khiêm tốn.Uông Thư Hàm liếc mắt nhìn Vương Diệu Tổ và Vương Minh Chiến, muốn nói lại thôi.“Uông đạo hữu có gì cứ nói thẳng ra.
Gia gia và Lục thúc không phải người ngoài.”“Chuyện là như vậy, Như Yên rất có hứng thú với Khôi lỗi thuật.
Ta muốn mời Vương đạo hữu dạy cho Như Yên Khôi lỗi thuật.
Về phương diện thù lao, tuyệt đối sẽ làm cho Vương đạo hữu hài lòng.”Vương Trường Sinh nhíu chặt lông mày.
Hắn dạy Lưu Nguyệt Dong luyện chế Khôi lỗi thú, đó là vì cha Lưu Nguyệt Dong là Chưởng môn Dược Vương cốc.
Sau này hắn còn điều chế linh thuỷ, cần phải có nhị giai Luyện đan sư hỗ trợ.
Bởi vậy mới nguyện ý truyền thụ cho Lưu Nguyệt Dong.
Về phần Uông gia, hắn thực sự không muốn dạy.Hắn không tin Uông Như Yên thật sự cảm thấy hứng thú với Khôi lỗi thuật.
Cái này rõ ràng chỉ là lấy cớ mà thôi.
Nếu Uông Như Yên học được luyện chế Khôi lỗi thú, ngày Uông gia bán ra Khôi lỗi thú với quy mô lớn chỉ là vấn đề thời gian.Khôi lỗi thú là nguồn thu nhập lớn nhất của Vương gia hiện tại.
Khôi lỗi thú ở các phường thị có một thị trường tiêu thụ nhất định.
Thanh Dương tông cũng bán Khôi lỗi thú, nhưng đa phần là bán ở những địa phương khác.
Nếu Uông gia bắt đầu bán ra Khôi lỗi thú với quy mô lớn, tất nhiên sẽ ảnh hưởng đến nguồn thu vào của Vương gia.Dược Vương cốc lấy Luyện đan thuật mà vang danh tu tiên giới Đại Tống, lợi nhuận của đan dược lại cao hơn so với Khôi lỗi thú.
Dược Vương cốc sẽ không có khả năng bỏ gốc lấy ngọn.Nghe xong lời nói của Uông Thư Hàm, Vương Diệu Tổ và Vương Minh Trung không hẹn mà cùng nhau nhíu chặt mày.Vương Trường Sinh lắc đầu, uyển chuyển từ chối: “Thật không phải, Uông đạo hữu, tại hạ tài sơ học thiển.
Không thể dạy được cho Uông tiên tử.
Uông