Thư là Trường Tuyết tự tay viết, trong thư chỉ có vỏn vẹn vài câu: Nhị bá công, Cửu đệ, cha, đại ca, ta hiện tại ở một nơi rất an toàn.
Các ngươi không cần lo lắng, cũng không cần tìm ta, về Tống Quốc đi!Vương Minh Trí buông thư xuống, nghi hoặc nói: “Đây đúng là chữ viết của Trường Tuyết.
Nàng biết chúng ta sẽ tìm nàng, nàng có thể truyền tin cho chúng ta.
Vì sao lại không thể gặp mặt?”“Nhị tỷ có khả năng là có lời khó nói, cũng có thể là bị ép buộc.
Nhưng càng có khả năng nghiêng về vế sau hơn.
Nhị tỷ hẳn là bị ai đó nhốt.
Cụ thể là thế lực nào lại không rõ ràng lắm.
Đối phương cũng không muốn chúng ta tiếp tục tra xét, cũng không nghĩ chúng ta ở lại Nguỵ Quốc.”Vương Trường Sinh gõ nhẹ bàn, bình tĩnh phân tích.“Nhốt? Bọn họ nhốt Trường Tuyết để làm gì? Nếu muốn kiếm chỗ tốt, hẳn nên liên hệ với chúng ta mới đúng.
Bọn họ lại chỉ để Trường Tuyết viết một phong thư, lại không muốn chúng ta ở lại Nguỵ Quốc.
Hay là sợ chúng ta ở lại Nguỵ Quốc?”Vương Minh Trí nghi hoặc nói.Vương Minh Chiến lắc đầu, khách quan phân tích: “Hẳn là không phải sợ, chúng ta là người bên ngoài tới.
Bọn họ lại là thế lực bản địa, có thể làm cho Trường Tuyết vô thanh vô tức biến mất.
Khẳng định không phải thế lực nhỏ.
Ta cảm thấy chúng ta vẫn nên rời khỏi Nguỵ Quốc.
Nếu tiếp tục ở lại Nguỵ Quốc, chỉ sợ sẽ chọc bọn họ nóng nảy, Trường Tuyết sẽ gặp nguy hiểm.”Nghe xong lời này, Vương Minh Trí có chút do dự.“Đúng vậy! Đại bá, các ngươi đều đã ở đây điều tra lâu như vậy, rất nhiều người đều biết chúng ta ở đây tìm Nhị tỷ.
Nếu tiếp tục ở lại chỗ này, Nhị tỷ khả năng là sẽ gặp nguy hiểm.
Chúng ta trước tiên trở về Thanh Liên sơn, phái người hiểu rõ hơn chúng ta đến đây.
Ngầm tìm hiểu tin tức của Nhị tỷ, như vậy có vẻ ổn thoả hơn.”Vương Trường Sinh đưa ra một đề nghị.Vương Minh Trí do dự nửa ngày, cuối cùng cũng gật đầu đáp ứng.Vương Minh Chiến và Vương Trường Sinh nói có đạo lý.
Đối phương hiện tại ở một nơi bí mật, bọn họ lại ở chỗ sáng.
Nếu tiếp tục ở lại Nguỵ Quốc, nếu như chọc giận đối phương, chỉ sợ Vương Trường Tuyết sẽ gặp nguy hiểm.
Trước rời khỏi Nguỵ Quốc, sau đó phái người có khả năng đến ngầm tìm hiểu tin tức của Vương Trường Tuyết có vẻ tốt hơn.Ra quyết định xong, ba người Vương Minh Trí rời khỏi Bạch Long cốc.Hơn hai tháng sau, mấy người Vương Trường Sinh trở về đến Thanh Liên sơn.Bọn họ vừa trở lại Thanh Liên sơn đã nghe được một tin tức tốt.
Vương Trường Phong thành công Trúc cơ.Lúc này, Vương Trường Phong trở lại Thanh liên sơn cũng đã được nửa năm.
Hai bình Xích diễm chân sát, một lọ Tử ngọc linh thuỷ, còn có Uẩn mạch đan phụ trợ.
Thành công lên Trúc cơ cũng là chuyện trong dự liệu.Tin tức tốt này thành công xoá tan u sầu trên khuôn mặt Vương Minh Trí.
Hắn trước tiên tới chỗ ở của Vương Trường Phong, Vương Minh Chiến và Vương Trường Sinh cũng theo sát phía sau.Vương Trường Phong nhìn thấy ba người Vương Minh Trí, nhếch miệng cười nói: “Cha, Lục thúc, Cửu đệ.
Ta thành công Trúc cơ rồi, có thể đón Nhị muội trở lại.”Vì không ảnh hưởng đến Vương Trường Phong tấn thăng Trúc cơ.
Sự tình Vương Trường Tuyết mất tích, Vương Trường Phong không được biết.Trên mặt Vương Minh Trí nặn ra một chút tươi cười, cất lời: “Không vội, chúng ta vừa từ Bạch Long cốc trở về, nàng rất tốt.
Trường Phong, đêm nay chúng ta phải uống mừng một chén mới được.”“Không sai, Trường Phong.
Ngươi thành công Trúc cơ, Vương gia chúng ta có tới ba vị tu sĩ Trúc cơ rồi.
Chúng ta phải ăn mừng thật lớn mới được.”“Không sai, Đại ca.
Chúng ta đúng là nên chúng mừng một chút.”Vương Minh Chiến và Vương Trường Sinh trên mặt tràn đầy tươi cười.Vương Trường Phong nghe vậy, lộ vẻ nghi hoặc, mở miệng nói: “Cha và Lục thúc nhớ Nhị muội đi xem sẽ không kì quài.
Nhưng Cửu đệ sao cũng đi? Trong tộc có rất nhiều