Đám người Vương Trường Sinh đã từng liên thủ với nhau rất nhiều lần, phối hợp với nhau hết sức thuần thục.
Nhưng đó là đối phó với quỷ vật, đây vẫn là lần đầu diệt sát người tu tiên.Sau khi giết chết bảy người tu tiên, đám người Vương Trường Sinh liền khống chế Khôi lỗi thú diệt sát đám Cốt thi.Cốt thi phần lớn là Luyện khí kỳ, Trúc cơ kỳ Cốt thi vết thương chằn chịt như này đương nhiên không phải là đối thủ của đám người Vương Trường Sinh.Cự mãng khôi lỗi phun ra một cỗ hỏa diễm màu đỏ vào Cốt thi mình người đầu trâu.
Cốt thi phát ra tiếng hét thảm thiết.Mặt khác sáu con nhị giai Khôi lỗi thú xông lên, rất nhẹ nhàng đã đem Cốt thi mình người đầu trâu xé thành từng mảnh nhỏ.
Một khối linh cốt dài hai thước rơi trên mặt đất.Sáu con nhị giai khôi lỗi thú thực lực cường đại, cốt thi Luyện khí kỳ đối mặt một cái liền tan tác.Vương Trường Sinh bước nhanh đến thi thể lão giả áo bào trắng, từ trong túi trữ vật lấy ra hai viên Liệt dương đan.
Hắn thu hồi lại Khôi lỗi thú, sau đó nhanh chóng quay lại chỗ cũ.Nhìn thấy Vương Trường Sinh, Vương Trường Ca thở phào một hơi nhẹ nhõm.“Cửu đệ, thế nào? Có Liệt dương đan không?”Vương Trường Sinh gật đầu, đưa Vương Trường Huy ăn một viên Liệt dương đan sau đó cũng đút cho hắn một ít nước uống.Sau khi ăn Liệt dương đan, một lát sau, trên gương mặt tái nhọt của Vương Trường Huy dần hiện lên một chút hồng hào.Lúc này, đám người Vương Minh Chiến cũng quay về đến đây.Vương Minh Chiến đầu tiên là đi đến bên người Vương Trường Huy, cẩn thận xem xét thương thế của Vương Trường Huy.
Nhìn Vương Trường Huy có chuyển biến tốt, hắn mười phần vui mừng.“Trường Sinh, chúng ta lục soát phát hiện có sáu viên Liệt dương đan trên người thi thể.
Còn có không ít Linh cốt, Âm châu cùng những tài vật khác.
Ngươi xem phân phối như thế nào?”Vương Minh Tiêu lấy ra sáu cái túi trữ vật màu sắc khác nhau đưa cho Vương Trường Sinh.Vương Trường Sinh đem Âm châu cùng Linh cốt thu hết lại, về phần tài vật khác thì chia đều cho tộc nhân Luyện khí kỳ.Vương Trường Ca hơi nhất thời do dự mở miệng hỏi: “Lục thúc, Cửu đệ, loại chuyện như thế này, chúng ta có cần phải tiếp tục làm không?”Hắn chỉ là việc giết người cướp của.
Trong lòng hắn thực sự phản cảm loại hành vi này.“Nếu không phải Thập thất đệ bị âm khí xâm nhập, hôn mê bất tỉnh thì ta cũng không làm những chuyện như vậy.”Vương Trường Sinh vỗ bả vai Vương Trường Ca, giải thích nói.“Trường Sinh, tốc độ chúng ta phải nhanh hơn mới được.
Sáu viên Liệt dương đan cũng đủ cho chúng ta chống đỡ một đoạn thời gian.
Chúng ta phải nhanh lên một chút để tới chỗ địa điểm chỉ định.
Bằng không không phải lúc nào cũng có thể bổ sung Liệt dương đan.
Người đi gần bờ sông đâu thể không ướt giày.”Vương Minh Chiến đề nghị.Vương Trường Sinh gật đầu, khống chế hai con Ô quy khôi lỗi để bọn họ ngồi trên lưng, đi vào trong cốc.Thời gian sau một chén trà nhỏ, hai con Ô quy khôi lỗi ngừng lại, theo ánh mắt Vương Trường Sinh nhìn lại thì có một vách đá dựng đứng chặn đường đi bọn họ.
Cách đó không xa,có một sơn động đen tuyền.“Không có đường, thực xúi quẩy.
Quay về đường cũ.”Vương Trường Sinh nhíu mày nói, khống chế hai con Ô quy khôi lỗi, dọc theo đường cũ quay về.Đúng lúc này, hơn mười đạo quỷ ảnh màu đen từ bên trong hai vách đá bay ra, đánh về phía đám người Vương Trường Sinh.“Không ổn.
Cẩn thận quỷ vật.”Vương Trường Sinh biến sắc, vội vàng lớn tiếng nhắc nhở.
Cũng nhanh tay lấy ra ba thanh phi đao màu lam chém về phía đám quỷ ảnh.Đám người Vương Minh Chiến lấy ra linh khí, hoặc lấy ra linh phù, đồng loạt công kích quỷ vật.Một trận tiếng kêu thảm thiết vang lên, mười mấy con quỷ vật đều bị giết chết.
Hoà thành mười mấy viên châu màu đen, phân tán trên mặt đất.Không biết