Hắc phong sơn mạch tài nguyên yêu thú cũng không phong phú, linh khí mỏng, ít ai lui tới.
Ngẫu nhiên có vài người tu luyện đi ngang qua, cũng sẽ không dừng lại lâu.Một ngày này, một đạo lam quang xuất hiện ở phía chân trời, từ xa đến đáp xuống Hắc phong sơn mạch, bên ngoài một ngọn núi cao.Đúng vậy chính là Vương Trường Sinh.Sau khi rời khỏi Bạch Long cốc, Vương Trường Sinh liền về thẳng Tổng quốc, lên đường bình an vô sự.Nhưng hai ngày trước, hắn đột nhiên phát hiện có người theo dõi mình, nếu không phải thần thức hắn cường đại chỉ sợ là không phát hiện được sự tồn tại của đối phương.Đối phương chỉ có một người, tu vi cao hơn Vương Trường Sinh.Vương Trường Sinh suy nghĩ một hồi, tính giải quyết cái đuôi này, nếu mà dẫn về gia tộc, hậu hoạn vô cùng.Hắn hiện tại có thể đồng thời khống chế bảy Khôi lỗi thú, trên người hắn mang theo năm con nhị giai hạ phẩm Khôi lỗi thú, một con nhị giai trung phẩm Khôi lỗi thú.
Hắn cảm thấy tỷ lệ mình thắng vẫn rất lớn.“Các hạ theo ta lâu như vậy, còn muốn đi theo tới khi nào? Chẳng lẽ nghĩ tại hạ không biết đến sự tồn tại của ngươi sao?”Vương Trường Sinh nhìn về một phương hướng, lạnh lùng nói.“Hắc hắc, các hạ rất tự đề cao mình, là Phương mỗ cho ngươi phát hiện ta theo dõi.
Chứ không phải ngươi phát hiện Phương mỗ theo dõi.”Một thanh âm tràn ngập tự tin vang lên.Vừa dứt lời, một đạo hắc quang từ phía sau bay ra, chớp mắt liền dừng ở không xa trước mặt Vương Trường Sinh.“Phương Mộc, là ngươi.”Vương Trường Sinh trong mắt ngạc nhiên chợt lóe lên, sắc mặt liền trở nên ngưng trọng.Người tới chính là Phương Mộc, trên lưng hắn đeo quan tài màu đen.
Dưới chân ô quang lập lòe, rõ ràng là một món pháp khí phi hành.“Đúng vậy chính là Phương mỗ.
Người sáng mắt không nói tiếng lóng, đạo hữu ngoan ngoãn mang tài liệu thuộc tính âm trên người giao ra đây.
Phương mỗ có thể cho ngươi chết toàn thây.”Phương Mộc giọng điệu bình thản, tràn ngập tự tin.“Giết người đoạt bảo! Các hạ phải chăng đánh nhầm bàn tính rồi?”Vương Trường Sinh cười lạnh một tiếng, Phương Mộc tuy là Trúc cơ tầng năm, nhưng trên người hắn mang theo sáu con nhị giai Khôi lỗi thú, tương đương với sáu gã Trúc cơ kỳ tu sĩ.
Lấy bảy địch một, hắn thật sự không biết Phương Mộc lấy đâu ra tự tin, chẳng lẽ tinh anh đệ tử của đại môn phái đều cuồng vọng như vậy.“Hừ, ngươi không đến Hoàng Hà là chưa từ bỏ ý định.
So tài thử đi.”Phương Mộc mặt mang vẻ châm chọc, há miệng ra phun một lệnh kỳ đen như mực, ô quang lập lòe.Hắc sắc lệnh kỳ tỏa ra một cỗ khí tức âm lãnh, vừa xuất hiện, chung quanh liền khởi một trận âm phong.“Bản mệnh pháp khí.”Vương Trường Sinh sắc mặt càng ngưng trọng lên, trách không được Phương Mộc dám theo dõi hắn, thì ra là có Bản mệnh pháp khí.Pháp khí luyện vào nguyên liệu luyện khí tam giai trở lên, chính là Bản mệnh pháp khí.
Thu vào bên trong cơ thể dùng tiên thiên chân hỏa, đối địch lấy ra, uy lực rất lớn.Tam giai luyện khí tài liệu là luyện chế pháp bảo tài liệu, cần mấy vạn khối linh thạch, Trúc cơ tu sĩ bình thường căn bản không lấy được.Phương Mộc tuổi còn trẻ, đã có được Bản mệnh pháp khí, xác định chắc chắn là tinh anh đệ tử của Ma đạo môn phái.Nhưng đến lúc này, mặc kệ lai lịch của Phương Mộc là gì, Vương Trường Sinh đều sẽ không bỏ qua cho hắn.Hắn vỗ bên hông túi trữ vật, năm đạo linh quang từ trong đó bay ra, hóa thành năm con Khôi lỗi thú.
Bốn con nhị giai hạ phẩm Khôi lỗi thú, một con nhị giai trung phẩm Khôi lỗi thú.
Lần lượt là tri chu, ô nha, thanh điêu, cự hùng và cự hổ.Suy xét Phương Mộc là tinh anh đệ tử đại môn phái, Vương Trường Sinh không khinh thường, lại lấy ra một cây ngọc thước màu trắng, nhẹ nhàng nhoáng lên một cái, một đạo lớp màn màu trắng dày dặc hiện lên, đem hắn bao