Vương Trường Sinh nhìn bóng lưng Phương Mộc rời đi, cau mày.Hắn thu hồi Khôi lỗi thú cùng pháp khí, lấy ra Lam nguyệt luân, rồi nhảy lên.Lam quang chợt lóe, Lam nguyệt luân chở hắn bay về trời cao, biến mất ở phía chân trời.Hơn một tháng sau, một đạo lam quang xuất hiện ở trên bầu trời Dược vương cốc, rất nhanh bay vào sâu bên trong sơn mạch.Đúng vậy, chính là Vương Trường Sinh.Hắn đi Tử nguyệt phường thị, muốn mua Uẩn mạch đan, thì hắn ngạc nhiên phát hiện, Uẩn mạch đan đã ngừng bán ra.
Không chỉ Uẩn mạch đan, còn có nhị giai đan dược khác đều ngừng bán.Ngoại trừ đan dược, nhị giai phù triện cùng nhị giai khôi lỗi thú ở trên chợ đều không thấy nữa.
Vương gia ở trong Tử nguyệt phường mở một gian cửa hàng, Vương Trường Sinh hỏi tộc nhân thì mới biết được, tứ tông Đại Tống không biết vì sao điều tăng nhân thủ, tăng mạnh số lượng tu sĩ ở Tử nguyệt phường.Hiển nhiên, tứ tông Đại Tống đã nhận ra điều gì, bắt đầu thu nạp vật phẩm giao chiến.Vương Trường Sinh suy nghĩ mãi, trước khi tới Dược Vương cốc, tính nhờ Triệu Ngưng Hương hỗ trợ cho hắn một lọ Uẩn mạch đan.Đương nhiên, cái này cũng là vì có chút đề phòng Phương Mộc.
Hắn lo lắng Phương Mộc đi theo hắn quay về Thanh liên sơn.Nghĩ đến việc một vị thích luyện thi Ma đạo tu sĩ đi theo mình quay về Thanh liên sơn, hắn trong lòng ngập tràn đầy lo lắng.Phương Mộc thực lực cường đại, con bài của Vương Trường Sinh lật quá ít.
Nếu thật sự quyết nhất tử chiến, Vương Trường Sinh cảm thấy mình phần thắng rất thấp.
Đương nhiên, Phương Mộc nếu muốn giết hắn, cũng không dễ dàng như vậy.
Trên người Vương Trường Sinh còn có một tấm nhị giai phù triện Thổ độn phù.
Cho dù không địch lại, thì chạy trốn vẫn là không có vấn đề gì.Phương Mộc lấy ra Hắc sắc hồ lô phun ra hỏa diễm uy lực rất lớn, nhị gia hạ phẩm Hắc hùng khôi lỗi rất dễ dàng bị thiêu hủy.Hắc hùng khôi lỗ là loại Khôi lỗi thú công kích, chỉ là được khắc một ít phù văn, tự nhiên không là đối thủ.
Nhưng Hổ hình khôi lỗi thú là nhị giai trung phẩm khôi lỗi, còn có Ô nha và Thanh điêu khôi lỗi, nếu thật sự tử chiến, ai thắng ai thua còn không xác định được.Hắc hồ lô của Phương Mộc hẳn là có hạn chế nào đó, nếu không Phương Mộc đã sớm lấy ra để giết chết hắn.
Có lẽ là Phương Mộc vội vã đi xử lý tên phản đồ.Nhìn thấy phản ứng của Phương Mộc, Phương Mộc đối với Quỷ uyên giống như thực cảm thấy hứng thú.Trận chiến này để cho Vương Trường Sinh cảm nhận được thực lực của chính mình không đủ.
Nói thực ra, trên tay hắn thật là quá ít pháp khí.
Sau khi quay về Thanh liên sơn, hắn nhất định phải luyện chế một món pháp khí thuộc tính thổ hoặc là tính kim loại để gia tăng thực lực của chính mình.Đúng lúc này, một đạo linh quang màu vàng bay về phía Vương Trường Sinh.
Linh quan màu vàng tốc độ cực nhanh.Không bao lâu sau, Vương Trường Sinh liền thấy rõ ràng linh quang màu vàng rõ ràng là một con Hoàng sắc phi chu, một cô gái váy vàng mặt như băng sương ở trên Hoàng sắc phi chu."Ồ, Ngưng Hương biểu muội."Vương Trường Sinh nhìn thấy Triệu Ngưng Hương, liền ngừng lại.“Trường Sinh biểu ca, ngươi là đến tìm Lưu sư tỷ sao?Triệu Ngưng Hương lạnh nhạt nói, thiếu một phần thân thiết.Chuyến đi vào Quỷ uyên, Triệu Ngọc Đường ngộ hại, Vương Trường Sinh tham dự lễ tang của Triệu Ngọc Đường.
Triệu Ngưng Hương cũng tham gia, khi đó thái độ của Triệu Ngưng Hương đối với Vương Trường Sinh vẫn tốt.Vài năm không gặp, Triệu Ngưng Hương giống như đã là một người khác vậy, đối với VươngTrường Sinh giống như đối đãi với người ngoài.Vương Trường Sinh có chút không vui, nhưng hắn có việc cầu người cũng không có tức giận rồi cười nói: “Không phải, là ta đặc biệt tới tìm ngươi.
Ngưng Hương biểu muội, ngươi có cách nào lấy Uẩn mạch đan không? Giá như thế nào, sẽ không để ngươi chịu thệt.”Vương Trường Tuyết nhắc nhở gia tộc, rời xa tứ