“Được rồi, có thể ăn rồi.”Vương Trường Nguyệt thu hồi trận bàn, cầm lấy muôi dài, múc cho bản thân một ít thức ăn, đám người Vương Thu Sương tiếp nhận cái muôi dài, múc đồ ăn cho bản thân.“Cô nãi nãi*, ngày mai giảng giải trận pháp gì?”* Bà, em của ông nội, ông ngoạiVương Thu Sương uống một ngụm canh nóng, ngọt ngào hỏi.“Ngày mai giảng giải Hàn Băng Trận, làm ướp lạnh nước ô mai.”“Trường Nguyệt, chỉ có muội thôi, ai không biết, còn tưởng muội đang dạy bọn nó làm món ăn đấy!”Một giọng nam tử có chút sang sảng chợt vang lên.Vương Trường Sinh đi đến, trên mặt treo nụ cười nồng đậm.Hắn vừa trở về Thanh Liên sơn trang, đã đến chỗ ở của Vương Trường Nguyệt.Vương Trường Sinh chỉ có một người em gái như vậy, tuổi của nàng không nhỏ nữa, Vương Trường Sinh muốn tìm cho nàng một hôn sự.“Ca, xuất quan rồi? Có muốn ăn chút gì hay không?”Vương Trường Nguyệt buông bát đũa, cười nói.Nhìn thấy Vương Trường Sinh, đám người Vương Thu Sương đều buông bát đũa, khom mình hành lễ.“Hôm nay trận pháp chỉ giảng giải đến nơi đây, các ngươi đi về trước đi! Ngày mai nhớ rõ đến đúng giờ, chúng ta làm nước ô mai ướp lạnh.”“Vâng, cô cô (cô nãi nãi).”Đám người Vương Thu Sương đáp một tiếng, bước nhanh rời khỏi.“Trường Nguyệt, của tuổi muội cũng không nhỏ nữa, có tu sĩ khác phái vừa mắt hay không? Ca làm chủ cho muội.”Vương Trường Sinh cười nói.“Ca, muội cũng nói với ca tám trăm lần rồi, thà thiếu không ẩu, chưa gặp được ai vừa mắt, muội tình nguyện một mình.
Muội bây giờ sống một mình rất tốt, cũng không nhất định phải lập gia đình.”Vương Trường Nguyệt không tán đồng, cầm lên một cái chân gà, bắt đầu ăn.Chỉ nháy mắt, một cái chân gà rất nhanh đã bị nàng tiêu diệt.Vương Trường Sinh thở dài một hơi, nói: “Cha mẹ không còn nữa, ca không thể lúc nào cũng ở bên cạnh muội, nếu có một người có thể theo bên cạnh chiếu cố muội, ca cũng an tâm.
Nếu có tu sĩ khác phái vừa mắt, muội nói với ca, ca làm chủ cho muội.”Người tu tiên không phải vô tình vô dục, trừ số rất ít người tu tiên, đại đa số người tu tiên đều sẽ tìm kiếm song tu đạo lữ, thành gia lập nghiệp.Vương Trường Nguyệt gật gật đầu, nói: “Biết rồi, nếu có ai vừa mắt, muội nhất định nói với ca.
Thu Hồng, Thu Sương tuổi không nhỏ nữa, ca thu xếp cho bọn nó một chút, hôn sự của muội, tạm thời không nên cần ca quan tâm.
Đúng rồi, lúc ca không có mặt, Vịnh Yên sinh một con trai Vương Thu Phong, ca lại thêm một đứa cháu nội rồi.”Vương Trường Sinh gật gật đầu, nói chuyện phiếm với Vương Trường Nguyệt chốc lát, liền rời khỏi.Uông Như Yên đang nói cái gì với Vương Thanh Chí, Tề San San, Vương Thanh Dương cùng Tống Vịnh Yên, hai đứa bé tụ tập ở bên cạnh Uông Như Yên, trên mặt Uông Như Yên tràn đầy ý cười.Vương Thu Lam đã muốnVương Thanh Dương đã là Luyện Khí tầng tám, có thể dùng Trúc Cơ Đan trùng kích Trúc Cơ kỳ rồi.“Mọi người nói chuyện cái gì thế! Vui vẻ như vậy.”Vương Trường Sinh đi tới, thuận miệng hỏi.“Cha, ông nội.”Nhìn thấy Vương Trường Sinh, đám người Vương Thanh Chí đều mở miệng chào hỏi.Ánh mắt Vương Trường Sinh dừng ở trên người một bé trai bên cạnh Uông Như Yên, hắn bế lấy bé trai cùng bé gái, thơm mỗi đứa một cái, cười nói: “Nói cho ông nội, các cháu tên là gì? Năm nay mấy tuổi rồi?”“Ông nội, cháu tên Vương Thu Lam, năm nay tám tuổi.”“Ông nội, cháu tên Vương Thu Phong, năm nay bốn tuổi.”Vương Trường Sinh gật gật đầu, nhìn về phía Vương Thanh Dương, nói: “Thế nào, một bước tiếp theo cân nhắc Trúc Cơ rồi sao?”“Con đang nói chuyện này với mẫu thân đây! Mẫu thân đã cho con Trúc Cơ Đan, hy