Thế tục giới trăm vạn phàm nhân, cách vài năm mới có thể xuất hiện một người tu tiên, đều là tứ linh căn.
Tu sĩ tam linh căn trong tộc, phụ hệ hoặc mẫu hệ là tu sĩ khác phái.
Vương gia lập tộc hơn bảy trăm năm, chỉ từng xuất hiện Vương Minh Nhân một vị song linh căn này, về phần Tô Băng Băng, nghiêm khắc mà nói không tính là người Vương gia.Đệ tử của môn phái tu tiên đến từ trời nam đất bắc, môn phái tu tiên cổ vũ môn hạ đệ tử thông hôn, để sinh ra người tu tiên tư chất tốt tốt hơn, Vương Trường Sinh cũng tương tự.Vương Trường Sinh cổ vũ tộc nhân thông hôn cùng gia tộc tu tiên khác hoặc là tán tu, để sinh ra con cháu tư chất không tệ, bình thường mà nói, phụ hệ cùng mẫu hệ tư chất càng tốt, tư chất thế hệ sau cũng càng tốt, rồng sinh rồng phượng sinh phượng, chuột con biết đào hang.Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên tư chất đều khá bình thường, bởi vậy, con cháu bọn họ có tứ linh căn, thậm chí không có linh căn.
Vương Thanh Dương là tứ linh căn, con gái hắn là ngũ linh căn.
Vương Trường Tinh là ngũ linh căn, nhiều đứa con đều không có linh căn, thật không dễ gì mới sinh ra Vương Thanh Trạch đứa con tam linh căn này, đây là tầm quan trọng của huyết mạch.“Đúng vậy! Hai năm trước, Lâm tiền bối Kết Đan thành công, Tử Tiêu môn còn phái người mời Vương gia chúng ta tham gia Kết Đan lễ mừng, gia chủ tự mình tới, sau lễ mừng Kết Đan, Lâm gia phái người tới, nói là muốn thông gia với Vương gia chúng ta, bởi vì ngài chưa trở về, gia chủ cũng không dám đáp ứng.”Vương Trường Sinh trầm ngâm một lát, phân phó: “Thanh Chí, con bảo Thanh Khải dẫn người tới Sở quốc, hướng Lâm gia cầu thân, chọn một vị song tu đạo lữ cho Thu Hồng.”Lâm Ngọc Hinh chủ động lấy lòng, Vương Trường Sinh tự nhiên sẽ không từ chối.“Vâng, phụ thân.”Đúng lúc này, Vương Thanh Dương đi mà quay lại, vẻ mặt kích động.“Cha, việc lớn không ổn rồi, thập bát thúc đã xảy ra chuyện.”Sắc mặt Vương Trường Sinh ngưng trọng, trầm giọng hỏi: “Chuyện gì vậy? Nói rõ ràng.”“Đám người thập bát thúc dẫn đội ở Vạn Xà cốc săn giết yêu thú, xảy ra xung đột với đệ tử Bách Thú tông môn phái tu tiên Tây Lương, đánh nhau, đám người thập bát thúc không địch lại, thương vong nhiều tộc nhân, thập bát thúc bị thương nặng, hôn mê bất tỉnh, thất ca dẫn theo tộc nhân khác giết ra khỏi vòng vây, cộng thêm thập bát thúc, chỉ có sáu người trở về, năm tộc nhân chết trận, bốn tộc nhân không biết tung tích.”Vương Thanh Dương vẻ mặt đầy đau thương, sáu vị đồng tộc chết trận, tổn thất này rất lớn.Sắc mặt Vương Trường Sinh phát lạnh, nói: “Đám người thập bát đệ ở nơi nào?”“Đều ở nghị sự đại sảnh, gia chủ bảo con tới mời cha đi qua nhìn một cái.”“Được, ta qua ngay.”Nghị sự đại sảnh, Vương Trường Hào nằm ở trên mặt đất, cánh tay trái đã biến mất, toàn thân cháy đen, khí tức uể oải, Vương Thanh Sơn ghé vào bên cạnh hắn, vẻ mặt đau thương.Trên quần áo Vương Thanh Sơn dính không ít vết máu, hiển nhiên trải qua một phen chém giết.“Thanh Sơn, Thanh Thuân, làm sao vậy? Thập bát đệ sao có thể bị thương thành bộ dạng này?”Vương Trường Sinh bước nhanh đi tới, vẻ mặt nghiêm khắc.Vương Thanh Sơn không dám giấu diếm, nói một lần tình huống sự việc.Bọn họ ở Vạn Xà cốc săn giết yêu thú, phát hiện hai sào huyệt yêu hạt (hạt: bọ cạp) bậc hai, trong sào huyệt có vài cây linh dược hai trăm năm, bọn họ mất rất nhiều sức mới tiêu diệt hai con yêu hạt bậc hai, nhưng đúng lúc này, đột nhiên xuất hiện một đội đệ tử Bách Thú tông, bọn họ nói mình dẫn trước phát hiện sào huyệt yêu hạt bậc hai, bảo Vương Trường Hào giao ra linh dược.Vương Trường Hào tự nhiên không có