“Trần đạo hữu nói đùa rồi, thần thông của hai vị đạo hữu, cũng khiến Vương mỗ mở rộng tầm mắt.
”Vương Trường Sinh khiêm tốn nói.
Tôn Hồng Ngọc bay xuống cạnh thi thể Hỏa Lân Đồn, móc ra nội đan của Hỏa Lân Đồn, ánh mắt lộ ra một chút không nỡ, thu vào trong một cái hộp gỗ, tính cả một tấm da thú màu đỏ lớn giao cho Vương Trường Sinh, tài liệu khác thuộc về bọn họ.
Vương Trường Sinh cũng không khách khí, thu lấy yêu đan và da thú, yêu đan cùng da thú có thể bán hơn mười vạn linh thạch, một chuyến này thu hoạch không nhỏ.
Sau thời gian một chén trà nhỏ, ba người bọn Vương Trường Sinh về tới trên mặt biển.
“Vương đạo hữu, đảo Kim Long hải vực Ngũ Long sắp tổ chức một hội đấu giá cỡ lớn, ngươi không phải cần tìm kiếm tung tích thiên địa linh thủy sao? Đừng bỏ qua hội đấu giá lần này.
”Sau khi biết được Vương Trường Sinh hiểu linh thuật, lời lẽ của Trần Nhất Long khách khí hơn rất nhiều.
“Vương mỗ sẽ đúng giờ tới đó.
Trần đạo hữu, tại hạ còn có việc xử lý, đi trước một bước, gặp ở đảo Kim Long.
”Vương Trường Sinh nói xong lời này, hóa thành một cầu vồng màu lam xé gió mà đi.
“Lúc trước nhìn lầm rồi, cũng phải, tu sĩ Kết Đan Thanh Hồng tiên lữ của Vạn Kiếm môn quen biết, há là kẻ đầu đường xó chợ.
”Trần Nhất Long nhìn bóng lưng Vương Trường Sinh rời đi, thở dài nói.
“Chúng ta cùng hắn săn giết yêu thú hai lần, xem như đã kết thiện duyên, giao hảo người này, có lợi đối với Mộc Long các chúng ta tương lai phát triển.
”Tôn Hồng Ngọc gật gật đầu, phụ họa nói.
“Được rồi, chúng ta mau trở về đi! Trong khoảng thời gian này tà tu làm loạn, chúng ta mau trở về một chút! Cũng không biết tên tà tu kia phạm tội gì, thế mà khiến Hoàng Long đảo treo giải thưởng năm mươi vạn linh thạch truy bắt người này.
”Trần Nhất Long lẩm bẩm, cùng Tôn Hồng Ngọc hóa thành hai luồng độn quang xé gió chạy đi.
Đảo Linh Miết, gian phòng khách nào đó.
Vương Trường Sinh ngồi xếp bằng ở trên bồ đoàn, trước người đặt mấy cái bình sứ rỗng.
Mấy chục quầng sáng màu xanh lục bay tới bay lui ở trong phòng, Phệ Hồn Kim Thiền hưng phấn đập cánh, đuổi theo những quầng sáng màu xanh lục này.
Những quầng sáng màu xanh lục này đều là tinh hồn yêu thú bậc hai hạ phẩm, đối với Phệ Hồn Kim Thiền mà nói là đại bổ vật.
Trong phòng bày ra cấm chế, quầng sáng màu xanh lục căn bản không chạy thoát, cuối cùng bị Phệ Hồn Kim Thiền lần lượt cắn nuốt.
Sau khi cắn nuốt tinh hồn mấy chục con yêu thú bậc hai, Phệ Hồn Kim Thiền bay về trước người Vương Trường Sinh, phát ra một đợt tiếng kêu hưng phấn.
Vương Trường Sinh có thể rõ ràng cảm nhận được, thần thức đã tăng lên một chút, lượng gia tăng không nhiều, nhưng quả thật đã tăng lên, thế này lâu dài, thần thức hắn có thể không ngừng tăng lên, có lợi đối với tu luyện 《 Quỳ Thủy Chân Kinh 》.
Diệp Lãng nói cho Vương Trường Sinh sào huyệt Hỏa Lân Đồn, Vương Trường Sinh liên hợp vợ chồng Trần Nhất Long, giết Hỏa Lân Đồn, đạt được yêu đan cùng da thú bậc ba trung phẩm, hắn cho Diệp Lãng một vạn khối linh thạch làm phần thưởng, hơn nữa hứa hẹn, ngày sau nếu có tin tức yêu thú bậc ba, có thể nói cho Vương Trường Sinh, Vương Trường Sinh chắc chắn báo đáp hậu hĩnh, vì tiện liên hệ, Vương Trường Sinh cho Diệp Lãng một con ốc đưa tin, trong phạm vi năm ngàn dặm đều có thể liên hệ được đối phương.
Một đôi con ốc đưa tin cần bảy ngàn khối linh thạch, giá cả đắt đỏ.
Vương Trường Sinh thu hồi Phệ Hồn Kim Thiền, triệt bỏ cấm chế, rời khỏi phòng.
Uông Như Yên và Vương Thanh Thuân đang ở trong đình đá uống trà nói chuyện phiếm, Vương Thanh Sơn