Về tới chỗ ở, Vương Trường Sinh phất tay áo, một cây cờ lệnh ô quang lập lòe lơ lửng ở trước mặt hắn.
Hắc Giao Kỳ, pháp bảo sơ hình, hắn chuẩn bị tăng nó lên làm pháp bảo, đây là lần đầu tiên Vương Trường Sinh luyện chế pháp bảo, hắn cũng không có nắm chắc nhất định thành công.
Hắn bây giờ luyện chế pháp bảo sơ hình xác xuất thành công khá cao, thỉnh giáo Tử Nguyệt tiên tử không ít vấn đề luyện chế pháp bảo, có thể thử luyện chế pháp bảo rồi.
Tay áo hắn phất về phía mặt đất, một mảng lớn tài liệu luyện khí liền xuất hiện ở trên mặt đất.
Hắn mở ra một cái hộp ngọc màu lam, bên trong có một khối tinh thạch màu lam nhạt, tản mát ra một làn thủy linh khí nồng đậm.
Ngay tại lúc Vương Trường Sinh muốn luyện chế pháp bảo, một trận tiếng rít dồn dập từ trên người hắn vang lên.
Hắn nhíu mày, chỉ có Vương Thanh Thiến cùng Diệp Lâm có thể liên hệ được hắn, bình thường mà nói, không có việc gì lớn, bọn họ là sẽ không chủ động liên hệ Vương Trường Sinh.
Vương Trường Sinh lấy ra la bàn đưa tin, đánh vào một đạo pháp quyết, giọng Vương Thanh Thiến thất kinh chợt vang lên: “Cha, việc lớn không ổn rồi, nhị thập nhất thẩm đã xảy ra chuyện, ngài mau ra đây nhìn một cái đi! Bọn con ngay tại bên ngoài chỗ ở của ngài.
”“Được, ta ra ngay đây.
”Vương Trường Sinh thu hồi tài liệu luyện khí, bước ra ngoài.
Rất nhanh, hắn đã gặp được Vương Thanh Thiến cùng Mặc Thải Vân.
Mặc Thải Vân vẻ mặt hoảng hốt, ở trên đường trở về, nàng luôn suy nghĩ lại, nói thật, nàng rất hối hận.
Bảo nàng đi lừa gạt tộc nhân Vương gia tầm bảo? Nàng không làm được, Vương gia đối với nàng không tệ, hơn nữa con cái của nàng đều ở Vương gia, nàng nếu cấu kết tà tu mưu hại tu sĩ Trúc Cơ của Vương gia, con cái của nàng khẳng định sẽ xui xẻo.
Quan trọng nhất là, Mặc Thải Vân căn bản không tin lời tà tu, nếu có một ngày nàng không thể đưa tới người tu tiên tầm bảo, nàng khẳng định sẽ bị giết.
Tà tu giết người thành tính, kẻ ngốc mới sẽ đi tin tưởng lời của hắn.
Vương Trường Sinh là tu sĩ Kết Đan, hắn hẳn là quen biết không ít tu sĩ Kết Đan, có lẽ có thể giúp Mặc Thải Vân giải trừ cấm chế cùng kịch độc trong cơ thể.
“Nhị thập nhất thẩm, đã xảy ra chuyện gì? Sắc mặt của ngài sao lại kém như vậy?”Vương Trường Sinh nhíu mày, quan tâm hỏi.
Mặc Thải Vân cười khổ một trận, nói: “Ta vốn tính đi mua chút đồ, bán đi thứ không cần, đổi một lô tài nguyên tu tiên, khi đi ngang qua một hòn đảo hoang, nghe được tiếng nổ, nhưng chưa nhìn thấy người tu tiên, dưới sự tò mò, ta liền lên đảo tra xét, ai biết có một tà tu Kết Đan kỳ ở trên đảo đặt bẫy, hấp dẫn người tu tiên tầm bảo, để giết người luyện công.
Ta vì sống sót, chủ động tỏ vẻ nguyện ý đưa tới tu sĩ Trúc Cơ khác cho tà tu, hắn hạ cấm chế cho ta, cũng để ta ăn vào một loại thuốc độc, cho ta một năm thuốc giải, bảo ta phải ở trong một năm đưa tới nhiều vị tu sĩ Trúc Cơ, để hắn tu luyện tà thuật.
”Lí do này, Mặc Thải Vân đã nghĩ sẵn rồi, nàng cảm thấy không có sơ hở, nghe qua hợp tình hợp lý.
“Tà tu Kết Đan kỳ? Giết người luyện công? Thật?”Vương Trường Sinh có chút không tin, ánh mắt tràn ngập hoài nghi, nghe qua hợp tình hợp lý, nhưng thế này cũng quá khéo rồi nhỉ!Hải Sâm đảo cách một phường thị gần nhất cũng xa mười mấy vạn dặm, Mặc Thải Vân một mình một người ra ngoài chọn mua tài nguyên tu tiên, bản thân đã có vấn đề.
Phải biết rằng,