Vương Trường Sinh lấy đi nội đan, tài liệu khác thuộc về Điền Quýnh cùng Tử Nguyệt tiên tử, đây là điều đã nói trước, nếu săn giết là yêu thú hỏa thuộc tính, yêu đan thuộc về Điền Quýnh, tài liệu khác về Vương Trường Sinh cùng Tử Nguyệt tiên tử.
Nói tới, nếu không phải hải vực Vạn Yêu có tu sĩ Nhật Nguyệt cung lui tới, bọn họ săn giết yêu thú cũng không cần bó tay bó chân.
“Thời gian không còn sớm nữa, hội đấu giá sắp tổ chức rồi, chúng ta trở về đi!”Xử lý xong xác cá mập màu bạc, ba người bọn Vương Trường Sinh hóa thành ba đạo độn quang, bay về phía con đường lúc tới đây, tốc độ cực nhanh.
Nửa năm sau, bọn họ về tới đảo Vạn Tiên.
Theo hội đấu giá cỡ lớn tới gần, tu sĩ cấp cao trong thành Vạn Tiên nhiều lên không ít.
Đi vào phường thị, ba người Vương Trường Sinh liền tách ra, ai cũng có một chút bí mật, không có gì kỳ quái.
Vương Trường Sinh tới Đa Bảo cung, hắn bán đi tài liệu không dùng được trên người, mua một lô tinh hồn yêu thú.
Khi hắn đi ra khỏi Đa Bảo cung, một giọng nam tử tràn ngập ngạc nhiên lẫn vui mừng chợt vang lên, truyền vào bên tai hắn: “Vương đạo hữu, thật khéo!”Vương Trường Sinh theo ngọn nguồn thanh âm nhìn lại, thấy được Uông Hoa Sơn, Hoàng Phú Quý đứng ở bên cạnh Uông Hoa Sơn.
Hoàng Phú Quý đã là Kết Đan tầng sáu, so với trước kia béo hơn chút, mặt mày hồng hào, xem ra, hắn lăn lộn không tệ.
Uông Hoa Sơn khí sắc cũng không tồi, không biết bọn họ sao lại đi chung với nhau.
“Uông đạo hữu, Hoàng đạo hữu, thật khéo! Các ngươi cũng là tới tham gia hội đấu giá cỡ lớn sao?”Trước công chúng, Vương Trường Sinh và Uông Hoa Sơn lấy đạo hữu để xưng hô.
Uông Hoa Sơn gật gật đầu, nói: “Đúng vậy! Nghe nói hội đấu giá lần này có linh bảo bán ra, chúng ta một lần này là đến vì hội đấu giá cỡ lớn, chúng ta đã lâu không gặp, phụ cận có một trà lâu, chúng ta đợi lát nữa ở trà lâu tụ tập một phen, như thế nào?”“Được, ta đi đặt nhã gian trước, chúng ta lát nữa gặp.
”Vương Trường Sinh đáp ứng, đi về phía trà lâu cách đó không xa.
Hắn cần một nhã gian, gọi hai món ăn nhẹ cùng một ấm linh trà, chờ Uông Hoa Sơn cùng Hoàng Phú Quý.
Sau thời gian một chén trà nhỏ, ngoài cửa truyền đến một trận tiếng đập cửa, tiếng Uông Hoa Sơn chợt vang lên: “Vương đạo hữu, chúng ta đến rồi.
”Vương Trường Sinh mỉm cười, phất tay áo hướng cửa phòng, cửa phòng mở ra, Uông Hoa Sơn cùng Hoàng Phú Quý đi đến.
“Nhiều năm không gặp, tổ phụ, ngài vẫn khỏe chứ?”Vương Trường Sinh cười hỏi, hắn nhìn ra được, Uông Hoa Sơn sống không tồi, nhưng lấy bản lãnh của lão cùng Hoàng Phú Quý, muốn săn giết yêu thú bậc ba, có một chút khó khăn.
“Tạm được, chúng ta cùng mấy vị đạo hữu xây dựng một đội săn yêu, săn giết yêu thú bậc ba.
Trường Sinh, cháu muốn gia nhập chúng ta hay không?”“Đúng vậy! Vương đạo hữu, ngươi theo chúng ta săn giết yêu thú đi! Tổ đội an toàn hơn chút.
”Hoàng Phú Quý phụ họa nói, giọng điệu thân thiện.
“Không cần, ta đã tổ đội với người khác rồi.
”Uông Hoa Sơn chuyển đề tài, nói: “Trường Sinh, tối nay giờ Dậu, Liễu phu nhân dẫn đội của chúng ta ở Hối Tiên lâu tổ chức một hội trao đổi, có không ít đạo hữu tham gia, cháu muốn đến hay không?”“Được, cháu nhất định đến đúng giờ.
”Vương Trường Sinh không cần nghĩ ngợi đã đáp ứng.
Hắn tính kéo theo Tử Nguyệt tiên tử cùng Điền Quýnh, có lẽ có thể trao đổi được yêu đan bậc ba lôi thuộc tính.
Một trận tiếng kêu dồn dập vang lên, Hoàng Phú Quý cùng Uông Hoa Sơn phân biệt lấy ra một tấm đưa tin, bọn họ ở bên