Lý Ngộ Tranh vuốt nhẹ đầu Đinh Khánh Lam "Anh lên nhé, mặc dù không hiểu gì".
"Được" Đinh Khánh Lam không cản anh, thật sự cô cũng rất muốn biết rốt cuộc cô ta muốn làm gì.
Lý Ngộ Tranh chỉnh sửa lại vạt áo, dù sao cũng đứng trước bao nhiêu người như thế. Anh đưa chân tiến về phía trước, tay đút túi vô cùng tự nhiên. Hihi, bình thường ở trước mặt Đinh Khánh Lam anh tùy tiện vậy thôi, chứ lúc cần cũng rất ra dáng một đại công tử nha. Trạch Thanh Hy thấy anh đang tiến về phía mình thì lòng không khỏi cười thầm. Vậy là cô đoán đúng rồi haha.
"Chào mọi người." Lý Ngộ Tranh đưa miệng tới Micro, đảo mắt một lượt rồi lên tiếng.
"Thì ra là cậu ấy"
"Con của Lý Ngộ Trình, trông thật phong độ"
"Cậu ấy mặc dù không ra mặt lần nào, nhưng nghe nói đã giúp công ty không ít"
"Haha, quả là tuổi trẻ tài cao nhưng lại không hề hênh hoang nha, con gái tôi chắc cũng có cửa chứ"
"Ông nghĩ gì vậy, không thấy cô gái khi nãy cùng cậu ta bước vào sao?"
"Tuổi trẻ mà, còn chưa biết được điều gì, nay yêu mai bỏ là bình thường"
"Haha, vậy thì ông không biết rồi, đó chính là con gái cưng của Đinh Lý đấy"
"Oh, Đinh Lý, vậy thì phải rút thôi haha"
Lý Ngộ Tranh không cười, khuôn mặt vô cùng nghiêm túc. Anh quay sang nhìn Trạch Thanh Hy, khẽ nhướng mày. Trạch Thanh Hy nở một nụ cười tươi rói, không hề e ngại mà khoác lấy tay anh.
"Chính là anh ấy, xin giới thiệu với mọi người, anh ấy là Lý Ngộ Tranh" Trạch Thanh Hy không hề bỏ vào mắt cái nhìn ngày càng khó chịu của Lý Ngộ Tranh đang dán lên người mình. Cứ vậy mà thân mật giới thiệu.
"Xin lỗi, mong em họ có thể chừng mực" Nhìn anh không hề có một chút gì gọi là ý tứ muốn cho cô thể diện mà khó chịu ra mặt.
"À..." Trạch Thanh Hy nghe vậy hơi thẫn thờ một chút, nhưng ngay sau đó liền lấy lại vẻ vui tươi, cánh tay cũng lới lỏng. "Anh có gì muốn đưa cho em không?"
Lý Ngộ Tranh hơi nhíu mày, đưa cái gì? Anh chần chừ một lúc, rồi liên tiếng "Hôm nay là sinh nhật em họ tôi, tôi không còn biết nói gì hơn ngoài chúc em sinh nhật vui vẻ, mong em thêm tuổi mới rồi có thể