Chương 1: KHÁT VỌNG
"Hello, chào buổi tối mọi người, tôi là người đọc tin của tối hôm nay, Lâm Tố Bạch. Lại là một đêm yên tĩnh như vậy, bây giờ bên ngoài cửa sổ mưa đang rơi, còn bạn lúc này đang ở chỗ nào? là ở bên ngoài vội vàng trở về nhà, hay là ngồi ở trong nhà nghe tiết mục của chúng tôi tối hôm nay chứ?
Trong phòng truyền thanh, âm thanh dễ nghe vang lên, làm cho một số nhân viên làm việc đang đi qua rối rít ngừng chân quan sát thời khắc người đọc tin ở bên trong đang làm việc. Lâm Tố Bạch, 27 tuổi, là người chủ trì truyền thanh của giải trí Tinh Thành, cũng là người chủ trì đẹp nhất giành được liên tục ba năm. Tiếng nói của cô rất hay, mà con người của cô, ngược lại cũng không kém chút nào với giọng nói này
Tóc dài xoăn tỉ mỉ màu cafe mềm mại xoã ở một bên vai, lộ ra dung mạo xinh đẹp. Lông mày nhẵn nhụi ôn nhu như trăng, con ngươi màu nâu sẫm điềm tĩnh lãnh đạm, hợp với sóng mũi cao kia, son môi mềm nhạt, ngũ quan cực tốt toàn bộ đều tụ tập ở trên gương mặt này, chính là một gương mặt đẹp, một kiểu tóc đẹp
Tiếng nói của cô lạnh lẽo trấn tĩnh, lại không mất đi sự ôn nhu, sẽ để cho nội tâm xao động yên tĩnh lại. Dù cho buổi tối phim truyền hình tám giờ tụ tập lại, tràn ngập thời khắc hoàng kim của tiết mục nghệ thuật, vẫn cứ có rất nhiều thính khán giả không xem kịch, không xem truyền hình, chạy đến nghe tiết mục của cô. Thỉnh thoảng cô cũng sẽ tùy ý cười cười, nghiêng đầu búi tóc dài lên, lộ ra bông tai kim cương trên lỗ tai, lấp lánh động lòng người
Trãi qua một tiếng đồng hồ ngắn ngủi, Lâm Tố Bạch tắt micro, xoa lấy cái cổ vì ngồi quá lâu mà có chút phát đau, ở cửa cầm lấy túi xách và điện thoại mà trợ lý giúp cô bảo quản, một đường đi ra phía ngoài, cũng thuận tiện chào hỏi với người chủ trì thay ca tiếp theo
"Bạch tỷ, chủ trì thật sự tốt, em ở ngoài nghe thấy âm thanh của chị đều say mê rồi" tiếp đó là một nữ sinh hoạt bát, tên là Hạ Lộ, chuyên môn chủ trì tiết mục thể loại âm nhạc. Dù là trong ngành giải trí rất kiêng kị bị người khác gọi là tỷ, nhưng Lâm Tố Bạch lại đối với nữ sinh này ghét không nổi. Cô mỉm cười chuẩn bị cùng Hạ Lộ trò chuyện, thì ở trong lúc này, điện thoại bổng nhiên phát ra chấn động, Lâm Tố Bạch khẽ cau mày, đem điện thoại mở ra, quả nhiên thấy được tin nhắn của một số xa lạ gửi đến
Thư tín người xa lạ: Khanh Khanh, âm thanh của chị rất tuyệt, em thật sự rất thích. Em đang ở trong nhà, nghe thấy âm thanh của chị đang tự an ủi, đem ghế sofa làm ướt rồi. Phải làm sao đây, em rất yêu chị, em ảo tưởng chị đang cưỡng gian em, đem em cưỡng gian đến hai chân vô lực, chị còn liếm thân dưới của em, liếm đến toàn thân chỗ nào cũng là nước miếng của chị, ta.....
Điện thoại bị thô lỗ nhấn xuống nút tắt máy, Lâm Tố Bạch mặt lạnh, cơ thể bị tức giận có chút phát run. Từ mấy tháng trước, cô thì bắt đầu nhận được tin nhắn quấy nhiễu này, nội dung hầu như cũng không khác biệt lắm, chẳng qua chính là loại cực kì dơ bẩn, lời nói khó coi đập vào mắt. Lúc bắt đầu Lâm Tố Bạch cũng không để ý, chỉ là âm thầm đem số điện thoại của tin nhắn đưa vào danh sách đen, nhưng mà đến ngày thứ hai, lại là một số xa lạ gửi đến tin nhắn quấy nhiễu, nội dung trái lại trở nên thêm phần để người khác ghê tởm
Ngay sau đó, bất luận là buổi sáng hay là buổi trưa, hoặc là buổi tối, số xa lạ không giống luôn gửi cho cô tin nhắn, Lâm Tố Bạch định thay đổi số điện thoại, cho dù như thế, đối phương vẫn là có cách biết số của cô đầu tiên, gửi tin nhắn quấy nhiễu cô
Lâm Tố Bạch biết con người này rất có khả năng là fan của cô, hơn nữa không chỉ là fan trong thế giới ảo, còn là fan trong thế giới thực. Cô là chủ trì truyền thanh, từ nhỏ cũng yêu mến các loại âm thanh liên quan đến sự nghề nghiệp. Trong thế giới thực từng làm qua không ít phối âm (lồng tiếng) của phim truyền hình, cũng từng cover qua bài hát, tên khác gọi là Bạch Tử Khanh. Con người này mỗi lần gửi tin nhắn đều kêu cô là Khanh Khanh, thì nói rõ cô vừa bắt đầu chắc là thông qua thế giới thực quen biết mình. không thể làm thế nào thì đem tin nhắn xóa bỏ, ngay cả kéo vào danh sách đen cũng lười kéo vào danh sách đen, dù sao cho dù cô kéo vào danh sách đen rồi, người này cũng sẽ lần nữa đổi số để quấy nhiễu cô
"Bạch tỷ, chị làm sao vậy, sắc mặt hình như không quá tốt" thấy Lâm Tố Bạch bổng nhiên trầm mặt, Hạ Lộ có chút hiếu kì nhìn theo cô, không biết có phải bản thân làm sai chuyện gì
"Tôi không sao, cô đi chủ trì trước đi, ngày mai gặp"
"Uh, được, Bạch tỷ, về nhà cẩn thận một chút"
Hạ Lộ nói xong thì chạy đi phòng truyền thanh, nhưng lời dặn dò vô ý của cô ấy, lại để Lâm Tố Bạch cảm thấy sau lưng chợt lạnh. Không thể không nói, từ mấy tháng trước sau khi bắt đầu nhận được mấy tin nhắn làm phiền này, cô khốn khổ mấy trận. Lúc mới đầu không có